Có Thượng Đế Không? Xin Cứu Giúp!
Có Thượng Đế Không? Xin Cứu Giúp!
Mục sư Tiến sĩ David Yonggi Cho
Tôi nằm chờ chết trong chiếc lều duy nhất dành cho tôi, được phủ bằng một tấm chăn tả tơi bẩn thỉu! Thật là một điều dường như bất công cho cuộc đời của một con người. Tôi đã làm việc khó nhọc. Tôi đã phấn đấu vất vả, học hành thật nhiều để chuẩn bị tạo lập cho mình một cuộc sống. Tôi đã ước mơ thật nhiều, nhưng bây giờ tôi đang nằm chờ chết.
Một ngày kia, trong lúc đang làm việc, máu bỗng trào ra đầy miệng tôi.
Cha mẹ tôi đưa tôi đến bệnh viên và nhờ một bác sĩ khám nghiệm. Ông ta chụp quang tuyến X buồng phổi của tôi và bảo, “Tôi rất buồn, nhưng chúng tôi không thể làm gì thêm được. Anh không thể sống thêm một tháng nữa.”
Tôi trở về nhà, người choáng váng. Sự tuyệt vọng và sự sợ hãi cứu tiếp tục xâm chiếm tâm tư tôi. Tôi gào lên, “Có Thượng Đế không? Nếu có Thượng Đế đang ở trong vũ trụ, xin đến và cứu giúp tôi! Tôi sắp chết!”
Thượng Đế đã nghe lời cầu xin của tôi và đã trả lời bằng một hình thức mà tôi không bao giờ nghĩ đến. Đó là một ngày kia, có một cô gái nhỏ đến gõ cửa và bước vào, trên tay ôm quyển Kinh Thánh. Cô ta nói, “Tôi biết ông đang sắp chết, tôi muốn nói chuyện với ông về Cứu Chúa của tôi là Giê-su.” Và cô tiếp tục nói về Chúa cho cho tôi.
Cô bảo tôi, “Có một Đấng đã thúc giục lòng tôi đến đây và cầu nguyện cho ông.” Tôi hỏi cô gái, “Đấng ấy là ai?” Cô gái trả lời, “Chúa Giê-su của tôi,” và nước mắt bắt đầu chảy dài trên đôi má của cô. Thình lình sự cố chấp của tôi tan biến. Tôi bắt đầu khóc và nói với cô gái, “Tôi cũng muốn biết về Chúa Giê-su của cô!” Cô trao cho tôi quyển Kinh Thánh, và tôi bắt đầu đọc từ chỗ cô chỉ dẫn.
Tôi đọc những chỗ nói về Chúa Giê-su chữa lành kẻ đau và cứu kẻ chết sống lại. Tôi nghĩ rằng nếu tôi đến với Chúa Giê-su thì Ngài sẽ giúp tôi.
Tôi thấy Ngài đầy tình yêu thương và tha thứ. Ngài luôn luôn tiếp nhận kẻ đau ốm và người tội lỗi. Dần dần tôi ý thức được rằng Chúa Giê-su cũng sẵn sàng tiếp nhận tôi khi tôi đến với Ngài. Dầu rằng tôi là một kẻ tội lỗi và sắp chết vì bệnh lao phổi của mình.
Tôi cố gắng bước ra khỏi lều đi ra ngoài đường phố để dò hỏi. Một người chỉ cho tôi một cơ sở truyền giáo do một Mục sư người Hoa Kỳ phụ trách.
Khi chúng tôi đến nơi, người ta đang ca hát và gương mặt của mọi người đều đầy vẻ vui mừng. Vị Mục sư người Mỹ đứng lên giảng dạy. Những lời giảng của ông qua một thông dịch viên thật cảm động.
Khi ông mời những ai biết mình có tội bước tới phía trước, tôi là người đầu tiên bước lên. Sau đó vị Mục sư giải thích cho tôi về chương trình cứu rỗi của Thượng Đế, và hướng dẫn tôi cầu nguyện ăn năn tội với Ngài, và làm quyết định tiếp nhận Chúa Giê-su làm Cứu Chúa cuộc đời của tôi.
Ngay giây phút tôi làm điều đó, thì một sự bình an thật lớn tràn ngập trong tâm hồn tôi. Tôi cảm thấy các tế bào trong thân thể tôi đều nhận được một sức sống mới. Tôi tưởng rằng tôi sắp ói ra máu, nhưng không phải. Tôi nhận ra đó là niềm vui! Tôi muốn hát lên, nhưng không biết hát gì.
Tôi hỏi vị Mục sư người Mỹ, “Đây là sự thật, hay tôi bị thôi miên?” Vị Mục sư đáp, “Anh không bị thôi miên. Chúa Giê-su là nguồn nước sống, đang chảy trào vào cuộc đời của anh. Đây là bằng chứng mà anh đang cảm thấy.” Tôi trở về mang theo niềm vui sướng và sự bình an.
Ông bà Mục sư đã dọn cho tôi một chỗ ngủ trong nhà của họ, và dọn một bữa ăn để chúng tôi cùng ăn. Tôi đã khóc trong lúc ngồi ăn và nói với vị Mục sư rằng, “Tôi không hiểu tại sao ông lại yêu thương tôi. Ông không có liên hệ gì với tôi hết. Sao ông có thể yêu thương tôi như thế này?” Vị Mục sư đã trả lời, “Bởi vì Chúa Giê-su cũng đã cứu tôi!”
Mục sư dạy Kinh Thánh cho tôi và bảo tôi, “Lời Chúa có quyền năng sáng tạo phi thường. Lời Chúa sẽ chữa lành bệnh cho anh.”
Ngày kia tôi muốn thử những lời Mục sư đã nói với tôi. Tôi khóa cửa phòng và bắt đầu cầu nguyện, “Kính lạy Chúa Giê-su. Con muốn được gặp chính Ngài, hầu cho con được rõ tương lai của đời con.”
Chính lúc ấy, Chúa Giê-su cho tôi có sự hiện thấy về Ngài. Tôi thấy căn phòng của tôi sáng rực. Tình yêu của Ngài tràn ngập tâm hồn tôi. Một niềm vui sướng tuyệt vời phát xuất từ đáy lòng của tôi. Trước kia, các vị thần của tôi là những thần của sợ hãi. Tôi thường đến thờ những vị thần này để xin khỏi bị trừng phạt. Nhưng Chúa Giê-su này khác hẳn. Tôi cảm nhận được tình yêu Ngài yêu tôi và tất cả sở hãi đều tan biến.
Một hôm tôi phát hiện rằng tôi không còn đau đớn trong tim và cũng không còn khó thở nữa. Tôi đến bệnh viện. Sau khi khám nghiệm và chụp quang tuyến X, bác sĩ bảo buồng phổi của tôi rất tốt, không còn vết tích bệnh lao. Tim của tôi cũng trở lại bình thường. Tôi đã được chữa lành!
Cám ơn Chúa Giê-su là Đấng hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không hề thay đổi. Ngài đã tiếp nhận tôi khi tôi sắp chết, cứu tôi, chữa lành cho tôi. Đó là những điều nhân loại đang mong đợi. Triết lý và tôn giáo không đáp ứng được nhu cầu của nhân loại. Chỉ một Đấng duy nhất mà bạn và tôi có thể tìm đến. Đó là Chúa Cứu Thế Giê-su, Đấng đã xuống trần gian để cứu chuộc mọi người. Amen!
Đời sống
Thứ năm, 21/11/24, 19:52 Australia/Sydney