.png)
.png)
Tục lệ tảo hôn ở Ấn Độ có nguồn gốc sâu xa từ các yếu tố văn hóa xã hội và kinh tế. Đây là một tập tục kết hôn với những người dưới 18 tuổi (đối với nữ) và 21 tuổi (đối với nam). Tục lệ này ăn sâu vào các tập tục truyền thống, danh dự gia đình và đói nghèo. Hậu quả của tảo hôn rất nghiêm trọng, ảnh hưởng đến sức khỏe, giáo dục và quyền lợi của trẻ em. Bất chấp các khuôn khổ pháp lý như Đạo luật Cấm tảo hôn năm 2006, tình trạng này vẫn tồn tại do tín ngưỡng văn hóa, bất bình đẳng giới tính và điều kiện kinh tế. Những nỗ lực chống tảo hôn bao gồm cải cách pháp lý, can thiệp tư pháp và các chiến dịch nâng cao nhận thức dường như vẫn không “quật ngã” nổi hủ tục tảo hôn.
Đại sứ quốc gia của UNICEF Ấn Độ, Kareena Kapoor Khan và Mithali Raj, cựu đội trưởng đội tuyển cricket nữ Ấn Độ, đã dẫn đầu lễ rước cúp tại trận bán kết thứ hai của Giải vô địch cricket nữ thế giới ICC 2025 giữa Ấn Độ và Úc, diễn ra ngày 30 tháng 10 tại Mumbai. Họ được đi cùng hai em nhỏ Lubna Shah, Gaurav Sharma và bà Cynthia McCaffrey, Đại diện UNICEF Ấn Độ.
Bà Kareena Kapoor Khan đã ủng hộ cơ hội bình đẳng cho mọi trẻ em như một phần của quan hệ đối tác UNICEF-ICC và chiến dịch “Lời hứa dành cho trẻ em” nhằm khuyến khích công dân giúp bảo vệ và thúc đẩy quyền trẻ em ở Ấn Độ bằng cách đưa ra lời hứa với các em trong đó có quyết tâm bài bác tục lệ tảo hôn.
Câu chuyện điển hình “Cha mẹ tôi đã đổi tôi lấy một cô gái dưới 18 tuổi mà anh trai tôi sẽ cưới.” Mặc trang phục của một người phụ nữ đã kết hôn đang ôm con, Komal, 17 tuổi, kể lại câu chuyện của mình, bị gả đi khi mới 16 tuổi trong cộng đồng của mình ở Rajasthan, Ấn Độ.
Trong một câu chuyện khác ở ngôi làng hẻo lánh Doodiya thuộc Madhya Pradesh, Nikita, 11 tuổi và đã kết hôn, nói: “Con gái của chú tôi kết hôn khi mới 5 tuổi. Thật ra, tôi đã kết hôn muộn rồi.”
Và những câu chuyện đó không phải là duy nhất, trên thực tế, 1.5 triệu cô gái ở Ấn Độ cũng có hoàn cảnh tương tự. Theo báo cáo của UNICEF, trung bình, 27% trẻ em gái ở Ấn Độ bị gả đi trước sinh nhật thứ 18, 7% trước khi tròn 15 tuổi - các tiểu bang như Tây Bengal (41%), Bihar (40%) và Tripura (33%) vượt mức trung bình toàn quốc. Tuy rằng tỷ lệ bé gái kết hôn trước 18 tuổi đã giảm từ 47% xuống còn 27% trong giai đoạn 2005-2006 và 2015-2016, nhưng con số này vẫn còn quá cao.
Ấn Độ chiếm khoảng một phần ba số “cô dâu trẻ em” trên thế giới, với 16% trẻ em gái từ 15-19 tuổi hiện đang kết hôn (dữ liệu của UNICEF).
Độ tuổi kết hôn hợp pháp ở Ấn Độ là 18 tuổi, nhưng hàng triệu trẻ em vẫn bị ép buộc kết hôn khi còn nhỏ, đặc biệt là ở các vùng nông thôn nghèo khó.
Nhiều bậc cha mẹ gả con gái đi lấy chồng với hy vọng cải thiện tình hình tài chính gia đình. Hậu quả có thể rất nghiêm trọng, khi các em gái phải bỏ học để nấu ăn và làm việc nhà cho chồng, và gặp các vấn đề sức khỏe do sinh con ở độ tuổi quá trẻ.
Kết quả nghiên cứu trong năm 2024 cho thấy phụ nữ kết hôn trước 18 tuổi (30.1%), dễ bị bạo lực gia đình hơn so với phụ nữ kết hôn từ 18 tuổi trở lên (19.4%). Kết quả cũng cho thấy tỷ lệ bạo lực gia đình cao ở Karnataka (37.6%), Bihar (29.8%) và Uttar Pradesh (29.2%). Nghiên cứu cho thấy hôn nhân trẻ em có mối liên hệ đáng kể với bạo lực gia đình. Phụ nữ có trình độ học vấn cao hơn và phụ nữ giàu có nhất có nguy cơ bị bạo lực gia đình thấp nhất. Phụ nữ làm việc ở các vùng miền Trung, miền Đông, miền Đông Bắc và miền Nam Ấn Độ có nhiều con hơn và dễ bị bạo lực gia đình hơn đáng kể so với những người khác. Phụ nữ tham gia nhiều hơn vào việc ra quyết định trong gia đình đối đầu bạo lực gia đình thấp hơn. Phụ nữ có chồng thể hiện nhiều hành vi kiểm soát hơn có nhiều khả năng bị bạo lực gia đình hơn so với những người khác.
Mặc dù chính phủ Ấn Độ vẫn cố gắng dẹp bỏ tục lệ tảo hôn – cụ thể là chiến dịch trấn áp ở vùng đông bắc Ấn Độ vào cuối năm 2024 đã dẫn đến gần 5,000 vụ tảo hôn được ngăn chặn, sau khi 416 người bị giam trong đợt truy quét mới nhất của cảnh sát, một bộ trưởng cho biết hôm Chủ nhật 22/12/2024.
“Chúng tôi sẽ tiếp tục thực hiện những bước đi mạnh mẽ để chấm dứt tệ nạn xã hội này”, ông Himanta Biswa Sarma, thủ hiến bang Assam, cho biết trong một tuyên bố. Thế nhưng hủ tục tảo hôn vẫn tồn tại.
Nghiên cứu kết luận rằng: Để ngăn chặn bạo lực gia đình ở Ấn Độ, cần phải xóa bỏ hủ tục tảo hôn, thúc đẩy giáo dục, trao quyền cho phụ nữ và cải thiện tình trạng kinh tế của họ.
Nguồn gốc hôn nhân sớm Hôn nhân trẻ em ở Ấn Độ có nguồn gốc lịch sử sâu xa, chịu ảnh hưởng bởi các yếu tố văn hóa, xã hội và kinh tế, và vẫn tồn tại bất chấp các lệnh cấm pháp luật.
Bối cảnh lịch sử Các tập tục cổ xưa: Hôn nhân trẻ em có thể được truy ngược lại thời Ấn Độ cổ đại, đặc biệt là trong thời kỳ Vệ Đà, nơi các bé gái chỉ mới 8-10 tuổi thường bị gả cho những người đàn ông lớn tuổi hơn. Tập tục này chủ yếu nhằm đảm bảo an ninh cho con gái và sự tiếp nối dòng dõi gia đình thông qua con trai.
Chuẩn mực văn hóa: Truyền thống gả con gái sớm đã ăn sâu vào các chuẩn mực xã hội, nơi hôn nhân sớm được coi là cách để bảo vệ các bé gái và duy trì danh dự gia đình. Niềm tin rằng giá trị của một cô gái gắn liền với tình trạng hôn nhân của cô ấy đã góp phần vào sự phổ biến của hôn nhân trẻ em.
Ảnh hưởng thời trung cổ và thuộc địa: Trong thời kỳ trung cổ, độ tuổi kết hôn của các bé gái giảm xuống hơn nữa, với một số bé gái bị gả đi khi mới 7-8 tuổi. Chính quyền thuộc địaAnh đã cố gắng hạn chế hôn nhân trẻ em, dẫn đến Đạo luật hạn chế hôn nhân trẻ em năm 1929, quy định độ tuổi kết hôn tối thiểu là 14 tuổi đối với các bé gái. Tuy nhiên, luật này đã vấp phải sự phản kháng do niềm tin văn hóa và tôn giáo.
Các yếu tố kinh tế xã hội Nghèo đói: Khó khăn kinh tế là một động lực quan trọng dẫn đến hôn nhân trẻ em. Các gia đình nghèo thường gả con gái của họ ở độ tuổi nhỏ để giảm bớt gánh nặng tài chính và phải đưa của hồi môn ra khi còn ở mức thấp.
Của hồi môn: Mong muốn nhận được của hồi môn cũng đóng một vai trò trong hôn nhân trẻ em. Cha mẹ thích gả con gái sớm khi yêu cầu về của hồi môn thấp hơn, vì những yêu cầu này có xu hướng tăng lên theo tuổi tác.
Thiếu giáo dục: Việc hạn chế tiếp cận giáo dục đối với các bé gái làm cho vòng luẩn quẩn của hôn nhân trẻ em tiếp tục diễn ra. Các gia đình có trình độ học vấn thấp hơn ít nhận thức được những tác động tiêu cực của tục tảo hôn, dẫn đến việc nó tiếp tục tồn tại.
Mặt tiêu cực của tục tảo hôn Một bé gái kết hôn khi còn nhỏ có nhiều khả năng phải bỏ học, không kiếm được tiền và không đóng góp cho cộng đồng. Bé gái đó cũng có nhiều khả năng bị bạo lực gia đình và nhiễm HIV/AIDS. Bé có nhiều khả năng sinh con khi vẫn còn là trẻ em cũng có nhiều nguy cơ tử vong do biến chứng trong quá trình mang thai và sinh nở.
Trẻ em gái và trẻ em trai kết hôn sớm có nhiều khả năng thiếu các kỹ năng, kiến thức và triển vọng việc làm cần thiết để giúp gia đình thoát khỏi nghèo đói và đóng góp vào sự phát triển kinh tế xã hội của đất nước.
Hôn nhân sớm dẫn đến việc các em gái sinh con sớm hơn và sinh nhiều con hơn trong suốt cuộc đời, làm tăng gánh nặng tài chính cho gia đình. Việc thiếu đầu tư đầy đủ ở nhiều quốc gia để chấm dứt nạn tảo hôn có thể một phần là do chưa có lập luận kinh tế mạnh mẽ nào được đưa ra để chứng minh lợi ích của việc chấm dứt hủ tục này.
Do những chuẩn mực xã hội coi trọng con trai hơn con gái, các em gái được cho là không có vai trò nào khác ngoài việc kết hôn.
UNICEF (United Nations Children’s Fund - Quỹ Nhi đồng Liên Hợp Quốc) và UNFPA (United Nations Population Fund - Quỹ Dân số Liên Hợp Quốc, tập trung vào sức khỏe và quyền sinh sản và tình dục) đã hợp tác thông qua “Chương trình Toàn cầu Nhằm Đẩy nhanh Hành động Chấm dứt Tảo hôn” (được triển khai tại Ấn Độ vào năm 2016), trong đó, lần đầu tiên, các chiến lược hiện có trong các lĩnh vực như y tế, giáo dục, bảo vệ trẻ em, dinh dưỡng, nước sạch và vệ sinh môi trường đã được kết hợp lại để giải quyết vấn đề tảo hôn một cách toàn diện.
Thế nhưng, năm thứ 25 của thế kỷ 21 sắp hết, Ấn Độ vẫn còn hủ tục tảo hôn. Chua chát thay cho hàng triệu trẻ em nữ của quốc gia này! ª
(Viết cho Dân Việt News)
