VỀ NHÀ – NƠI CHỨA ĐẦY THƯƠNG YÊU
(Viết cho ngày Gia đình Việt Nam - 28/6)

“Em có ước gì đâu
Một ngôi nhà. Bão dừng sau cánh cửa
Những ưu tư muộn phiền tạm thời bỏ lại…”


“Nhà” – một tiếng gọi đầy ẩn dụ.

Nhà tôi có thể là người vợ tôi yêu, cũng có thể là nơi tôi trú ngụ giữa bao biến động cuộc đời.

Nhà – đối với loài chim yến – là tổ được làm từ nước bọt của chim bố mẹ trong cạn kiệt sức lực, thậm chí đến mức khạc ho ra máu (thứ người ta gọi là yến huyết), chỉ mong đàn con có nơi dung thân.

Vậy mà loài mang 46 nhiễm sắc thể (NST) vẫn ngụy biện, hợp lý hóa sự tiêu thụ tàn nhẫn bằng cách gọi đó là “món thượng hạng”. Dù có ăn tấn tấn yến, nhân cách cũng chẳng thăng hoa thêm chút nào.

Hằng năm, hàng triệu triệu tổ yến – hàng triệu triệu giọt nước bọt đớn đau – vẫn âm thầm phụng sự cho thói quen ăn tạp không giới hạn của loài 46 NST.

Nhà – với loài chuột – là những đường hang tối xuyên sâu lòng đất, mong bảo vệ đàn con khỏi hiểm nguy sinh tồn.

Chúng – những con vật bị ghét bỏ – lại là kẻ hy sinh nhiều nhất cho nhân loại.

120 triệu con chuột mỗi năm, tương đương hơn 330.000 con mỗi ngày, bị dùng trong các thí nghiệm y khoa: gánh trên mình ung thư, virus, bức xạ, đột biến gen… để loài 46 NST học được một chút y học, một ít dược lý.

Sự hi sinh thầm lặng mà chưa một lần được gọi tên bằng hai chữ “tri ân”.

Nhà – với loài ong – là tổ lục giác tạo thành từ sáp ong do ong thợ tiết ra trong kiệt quệ. Nhiều con mất mạng để xây nên tổ mật ngọt cho thế hệ tiếp theo.

Nhưng loài 46 NST đã chiếm trọn thứ mật ngọt ấy và chưa một lần tự vấn: mình có phải là kẻ cắp công sức của những sinh linh bé nhỏ?


 

 

Còn với con người thì sao?

Nhà là nơi có cha mẹ, anh chị em – là tổ ấm không thay thế được. Ai rồi cũng phải đi, nhưng ai cũng cần một nơi để quay về:

Đó là nhà, là gia đình, là nơi chỉ có cho đi mà không cần nhận lại. Là nơi tình yêu thương luôn âm thầm chảy – không phô trương, không toan tính.

“Gia đình, gia đình…
Lung linh, lung linh… tình mẹ tình cha.
Lung linh, lung linh… tình chị tình em.”


Nếu ai đó còn mải miết đi tìm hạnh phúc đích thực giữa đời…

Thì thử một lần, ngoảnh lại.

Lắng nghe trái tim mình: Ai là tất cả? Ai là mãi mãi? Ai đã cho đi mà không bao giờ đòi lại?

* Mỗi lần nói chuyện với nhân viên Vidan, tôi đều nhắn nhủ:

Tôi chỉ là lựa chọn sau cha mẹ, sau vợ chồng, sau con cái của các bạn.

Vì vậy, hãy sống theo quy tắc Eight- Eight- Eight:


• 8 giờ cho công việc
• 8 giờ cho ngủ nghỉ
• 8 giờ cho gia đình


Tập trung ở đâu, sẽ giàu ở đó.

Tập trung cho gia đình – sẽ giàu to:

Giàu yêu thương, giàu hy sinh, giàu sẻ chia, giàu hạnh phúc…

Và không có thứ “giàu” nào đáng quý hơn thế!

Hãy trân trọng – hãy yêu thương – hãy quan tâm khi còn có thể.

Và, quan trọng nhất: hãy gác lại những lắng lo để trở về nhà.

Hãy về nhà – vào thời khắc thấm nhất, khi lòng đã đủ đầy yêu thương:

Tết là để về nhà, thăm bà thăm ông
Tết là để về nhà, thăm cha thăm mẹ
Tết là để về nhà, thăm chị thăm em
Thăm vườn xưa, lối cũ
Nơi cánh cò, bay trắng cả giấc mơ
Nơi tuổi thơ, một thời ta đã…
Nghe lời yêu khe khẽ bên tai
Nghe thời gian ngưng lắng trong ta.


Gia đình là số một!

- NVP, 28/06/2025