Alicia trong xưởng của mình, xung quanh là các đồ đạc, vật phẩm bà sử dụng để làm ra những chiếc ô. (Ảnh: SBS)

 

 

 

Cụ bà Alicia Mora-Hyde năm nay 82 tuổi, là một trong những người cuối cùng trong số các đồng nghiệp của mình. Trong phần lớn cuộc đời trưởng thành, cụ luôn làm những chiếc ô (dù), được làm bằng cách thủ công từ đầu đến cuối. Thế nhưng nay với tuổi cao, cụ có thể sớm kết thúc việc làm ra những chiếc dù bằng tay nữa.

 

Tại một nhà máy nhỏ ở phía bắc Brisbane, cụ bà Alicia Mora-Hyde đang sản xuất ô hay dù thủ công với nhiều kiểu dáng và loại vải.

 

Cụ đã dành 45 năm để chế tác thủ công ra những sản phẩm mang đầy tính chất sáng tạo đầy màu sắc này, kể từ khi di cư từ Chile sang Úc.

Cụ nói "Tôi đến từ con số không, để làm những gì tôi đang làm bây giờ và tôi làm khá tốt và mọi người cũng như thế, nhưng không có một điều bổ ích nào về mặt kinh tế, nhưng tôi không ngại vì tiền không phải là tất cả".

"Tôi cảm thấy hạnh phúc như hiện tại".

 

Được biết xưởng thợ của cụ bà Mora-Hyde giống như một bộ phim, với hàng trăm tay cầm bằng kim loại và khung được mua từ Anh và Đức, cộng với các loại vải vóc có màu sắc rực rỡ nhập từ Ý và Pháp.

 

Vì vậy, có phải cụ bà nuôi dưỡng một niềm đam mê?.

Cụ bà Alicia Mora-Hyde nói "Những bông hoa khá nhỏ, nhưng cũng tươi sáng và tinh tế, nhưng sau đó có một cái sáng rực lên và chúng đẹp cho tất cả mọi người, khi mọi người đều yêu mến chúng".

 

Được biết cụ bà 82 tuổi vẫn sử dụng các máy móc cổ lổ cần thiết, để sản xuất một sản phẩm duy nhất, đó là chiếc dù mặc dù nhiều máy móc gần như cũ xưa như chính cụ bà.

 

Cụ nói "Các máy móc có khoảng 70 tuổi hoặc 75 tuổi, nhưng vẫn hoạt động hoàn hảo".

"Tuy nhiên chúng rất già, chúng đến từ châu Âu, hoặc tôi nghĩ chủ yếu hơn ở Đức và Áo".

 

Được biết xưởng chế tạo chứa tới 8 ngàn chiếc ô riêng lẻ.

 

Trong những năm qua, cụ đã mài giũa quy trình sản xuất thành một tác phẩm nghệ thuật, nhưng nói rằng mỗi tác phẩm là một lao động của tình yêu cần có thời gian và sự tập trung.

 

Cụ bà Alicia Mora-Hyde nói "Trước hết bạn phải cắt chúng, sau đó bạn may phần vải của chiếc dù rồi đặt lên phần trên của chiếc ô và bạn buộc vào khung, đó là rất nhiều việc phải làm".

"Sau khi thực hiện được cán dù, bạn phải làm các dây đeo để buộc, và đó là công đoạn từ một chiếc máy nhỏ khác".

"Vì vậy, đây là sáu điều để làm một chiếc ô và bạn mất nhiều thời gian".

 

Được biết cụ bà là một trong những nhà thiết kế ô dù cuối cùng còn lại ở Úc, nếu không muốn nói là trên thế giới và là một trong số rất ít phụ nữ được đào tạo, để làm ô từ đầu đến cuối.

 

Là một chủ sở hữu cũng như là một nhà điều hành duy nhất, cụ nói rằng tuổi tác khiến việc sản xuất trở nên khó khăn hơn.

 

Cụ nói "Mắt tôi bị mờ đi một cách đáng buồn, mắt trái của tôi vốn đã rất nhỏ, điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi đã cố gắng, vì tôi chỉ có thể uốn cong khi cần khá dễ dàng".

"Bây giờ tôi gặp khó khăn, khi sử dụng chiếc máy khoan lỗ nhỏ cho dù".

 

Cụ bà cho biết đã trải qua rất nhiều khó khăn.

 

Sau khi lớn lên trong một trang trại ở miền nam Chile, là 1 trong 11 đứa con trong gia đình đã bỏ nhà đi năm 17 tuổi.

 

Cụ nói "Tôi bỏ đi vì có nhiều tham vọng hơn, tôi nghĩ là vậy".

"Tôi không muốn ở lại trang trại, vì không có tương lai ở đó".

"Về mặt pháp lý, tôi không được phép rời đi cho đến khi tôi 21 tuổi, nhưng tôi không phải chờ đợi".

"Tôi không bao giờ tuân theo các quy tắc, dù ngay cả bây giờ".

"Cho nên tôi bỏ trốn, không mang theo đồng xu nào".

 

Điều đó dẫn đến chuyện giúp việc không lương sống với một gia đình ở Temuco, Chile, nhưng vẫn tiếp tục mơ ước hoàn thành việc học và một cuộc sống tốt hơn.

 

Cụ nói "Tham vọng của tôi là theo đuổi cho đến khi hoàn thành và học luật, rồi không có gì xảy ra".

"Tôi không thể vào đại học, vì không bao giờ đạt hơn 320 điểm và tôi cần 600".

"Vì vậy tôi đã từ bỏ ý tưởng đó, và đã nói rằng tốt hơn tôi sẽ đến Mỹ".

"Nhưng có một người phụ nữ nói, rất dễ đi Úc và lần này tôi đi mà thậm chí còn không biết có nước Úc trên cỏi đời nầy nữa".

 

Sau khi làm việc trong một cửa hàng để tiết kiệm đủ tiền mua vé, vào năm 1971 cuối cùng bà đã bắt đầu cuộc hành trình của mình, vốn luôn nghĩ rằng cuộc sống là phải nỗ lực và làm việc chăm chỉ.

 

Cụ nói "Đối với tôi, chúng tôi lên chiếc máy bay này, một điều mà tôi chưa bao giờ nghe nói đến".

"Tôi biết về chiếc máy bay, nhưng tôi chưa bao giờ ở trong một chiếc máy bay lớn như thế này".

"Sau đó chúng tôi đến Tahiti, đó là một điều mới lạ khác, rồi từ đó chúng tôi bay đến Úc".

 

 

Đến Sydney ở tuổi 29 giống như nhiều người mới đến với tiếng Anh hạn chế, bà đã khám phá ra những thách thức mới.

Cụ nói "Tôi không cảm thấy hạnh phúc ở Úc, khi bạn không nói được ngôn ngữ và họ nói chuyện với mình, bạn cảm thấy mình thật ngu ngốc".

"Sau đó tôi quyết định sẽ trở lại Chile và để làm được điều này, tôi lại không thể tiết kiệm được tiền", Alicia Mora-Hyde.

 

 

“Tôi muốn cái tên hiệu, chiếc ô và niềm đam mê tiếp tục dù điều này sẽ là một chuyện, nhưng thời gian không còn nhiều thì đây lại là vấn đề.”, Alicia Mora-Hyde.

 

 

Chẳng bao lâu sau, cuộc sống của bà đã thay đổi mà chính bà không bao giờ có thể hình dung được, nhờ một người quen khuyên nên nộp đơn xin việc.

 

Cụ nói "Một gia đình tìm người bảo mẫu cho 2 đứa con nhỏ, tôi nói đừng suy nghĩ kỹ, hãy đưa tôi đến đó".

"Tôi đến gia đình này và sau đó tôi nhận được công việc bảo mẫu".

"Vì vậy, cuộc sống bắt đầu trở nên tốt hơn một chút vì khi có trẻ em chung quanh và cuộc sống thật tươi đẹp".

 

Tuy nhiên, cuộc đời hóa ra còn nhiều chuyện khác hơn thế nữa.

 

Chủ nhân của bà cũng là một nhà thiết kế ô dù bậc thầy, vốn là người sau đó đã dạy nghề.

 

Năm 1977, bà cuối cùng đã giành được một vị trí cố định, đó là làm ô bằng tay.

 

Cụ bà Alicia Mora-Hyde nói "Ông ấy thậm chí còn làm một chiếc ô cho bà mẹ của Nữ Hoàng mà tôi đã có bức tranh, ông ấy đã đóng cửa doanh nghiệp vào năm 83, tôi nghĩ là như vậy".

"Chúng tôi đã mua lại các hàng hoá rồi dự trữ trong nhà của chúng tôi, vì đó là một ngôi nhà lớn”.

 

Sau khi mua lại công việc kinh doanh và đổi tên thành Mora-Igra Umbrellas, bà chuyển hoạt động đến Brisbane vào năm 2002.

 

Bà thừa nhận thu nhập đã chậm lại, trong một thị trường ô dù tràn ngập hàng nhập cảng với giá rẻ hơn.

 

Cụ nói "Ồ, chắc chắn là không có lãi, đây là một sở thích".

"Chỉ vì tôi làm việc một mình, nhưng nó bao gồm những chuyện mà tôi phải trang trải chi phí cho mọi thứ và rất ít tiền cho tôi".

 

ăm 2017, chồng bà Mora-Hyde qua đời, người mà bà gặp ở độ tuổi 60.

 

Bà mô tả 15 năm ở bên nhau là "phong phú và hạnh phúc nhất trong đời" và vẫn thương tiếc sự ra đi của người đàn ông duy nhất mà bà đã từng yêu thương.

 

Cụ bà nói "Đây là cuộc sống buồn tẻ của tôi ở đây".

"Tôi không phải là một người hạnh phúc trong vấn đề này, bởi vì tôi chỉ có một mình".

"Tôi đến đây một mình và tôi trở về nhà trong một ngôi nhà trống rỗng, mà không có người chồng yêu dấu của tôi và lại cô đơn một lần nữa”.

 

Với tuổi hạc ngày càng cao, cụ bà Mora-Hyde nói rằng chỉ còn là vấn đề thời gian, trước khi phải đóng cửa hàng với công việc kinh doanh yêu quý của mình.

 

Cụ nói "Tôi không muốn, nhưng tôi phải làm".

"Không bao giờ nghĩ đến chuyện nghỉ hưu, nhưng tôi phải đến lúc đó".

"Đây là điều không phải là lựa chọn của tôi, cuối cùng tôi phải làm, không phải bây giờ cũng không phải bất cứ lúc nào sớm hơn".

 

Mặc dù vậy, cụ bà hy vọng ai đó sẽ mua lại doanh nghiệp chế tạo ô dù và tiếp tục tạo ra những sáng tạo đầy màu sắc, mà cụ bà rất tự hào khi đặt tên mình cho sản phẩm.

 

Cụ bà nói "Tôi muốn cái tên hiệu, chiếc ô và niềm đam mê tiếp tục dù điều này sẽ là một chuyện, nhưng thời gian không còn nhiều thì đây lại là vấn đề".