An tử đã được hợp pháp hóa ở tiểu bang Nam Úc. Ảnh: Kari Bourne / Sunshine Coast Daily

 

 

 

 

 

 

Nam Úc - Sau 16 lần thất bại, tiểu bang thứ tư của Úc đã bỏ phiếu để hợp pháp hóa việc tự nguyện được trợ tử.

 

 

 

Tiểu bang Nam Úc trở thành tiểu bang thứ tư của Úc hợp pháp hóa việc an tử.

 

 

Dự luật về Quyền Được Trợ Tử Tự nguyện - Voluntary Assisted Dying Bill - đã được thông qua tại hạ viện của tiểu bang vào hôn thứ Năm ngày 24/6, là nỗ lực lần thứ 17 để đưa ra luật về an tử.

 

 

Thành Viên Hội đồng Lập Pháp (MLC), Kyam Maher, người đã đề xuất dự luật vào năm ngoái sau khi chứng kiến ​​mẹ mình phải gánh chịu khổ  đau, đã đưa tin này lên mạng xã hội.

 

Ông viết trong một mẩu tin trên trang Tweeter: “Tất cả đã được thực hiện tại quốc hội. Cặn kẽ từng chút một"

 

 

Đã có 16 lần thất bại trong việc thông qua dự luật trong 25 năm qua. Không ai vượt qua được Hội đồng Lập pháp (Legislative Council) cho đến bây giờ.

 

 

Theo dự luật, những người trên 18 tuổi, đã sống ở Nam Úc ít nhất một năm và được chẩn đoán mắc bệnh nan y, có bệnh hoặc có tình trạng y tế không thể nào chữa được và được chẩn đoán ​​sẽ chết trong vài tuần hoặc vài tháng.

 

 

Các bác sĩ không thể điều trị bệnh nhân là người thân trong gia đình, hoặc từ cái chết mà họ sẽ được hưởng lợi.

 

 

Trước cuộc bỏ phiếu ngày, các hạ viện và thượng viện của tiểu bang trước đó đã bỏ phiếu ủng hộ dự luật.

 

 

Tiếp theo, dự luật sẽ được Thống đốc phê duyệt trước khi luật có hiệu lực trong khoảng 18 tháng.

 

 

Bộ Y tế cũng sẽ cần thiết lập các hướng dẫn và đào tạo cũng như một Ủy Ban Đánh giá Trợ Tử Tự nguyện (Voluntary Assisted Dying Review Board)  trước khi luật được áp dụng vào thực tế.

 

 

Ông Maher cho biết đây là một “thành tựu lịch sử” cho phép người dân Nam Úc có quyền kiểm soát, lựa chọn và phẩm giá nhiều hơn vào cuối cuộc đời của họ.

 

 

 

Ông nói: “Thành tựu này chỉ có được nhờ công việc không mệt mỏi và can đảm của những người - nhiều người đã ở tuổi cuối đời - trong các cộng đồng địa phương trên toàn tiểu bang để xây dựng sự ủng hộ và thuyết phục các nghị sĩ địa phương ủng hộ sự thay đổi.”