Phòng trưng bày của nghệ sĩ Renmark Frank Harding là bữa tiệc cho các giác quan.(ABC Riverland: Sophie Landau)

 

 

 

NAM ÚC - Trên một con phố yên tĩnh, đằng sau lớp tường gạch  trông rất bình thường, có một phòng trưng bày nghệ thuật ẩn mình ở vùng nông thôn Nam Úc.

 

Tấm thảm lông màu cam và màu đỏ vẫn còn nguyên vẹn từ những năm 1970 khi Frank Harding xây dựng phòng trưng bày tranh (gallery) và xưởng vẽ tranh (studio) cá nhân của mình tại đây.

 

Phòng trưng bày nghệ thuật này nằm ở địa điểm không xa con đường chính ở thị trấn Renmark và cách Sông Murray một quãng ngắn, nơi đã truyền cảm hứng cho bức tranh đầu tiên của thám tử cảnh sát chuyển sang làm họa sĩ chuyên nghiệp này.

 

 

Megan Harding, con gái của ông, nói: “Bố của tôi đã đặt cả cuộc đời ông ấy vào nơi này.”

 

Lối vào khiêm tốn dẫn đến nơi Harding lưu giữ các tác phẩm của đời mình.(ABC Riverland: Sophie Landau)

 

 

 

Phòng trưng bày nghệ thuật của Harding là cánh cửa dẫn vào quá khứ.(ABC Riverland: Sophie Landau)

 

 

 

Harding, sinh năm 1935 tại thị trấn nhỏ Werrimull, một vùng nông thôn ở tiểu bang Victoria, nằm giữa thành phố Mildura và thị trấn Renmark.

 

Ông làm việc trong một xưởng xén lông sau giờ học, sau đó gia nhập Cảnh sát Nam Úc, và rồi trở thành thám tử của văn phòng điều tra tội phạm.

 

 

Harding bột phát cảm hứng bắt đầu vẽ tranh mà không trải qua việc được đào tạo bài bản về nghệ thuật. (ABC Riverland: Sophie Landau)

 

 

 

Bức tranh tên, The Stockade, mô tả cuộc nổi dậy ở Ballarat trong cơn sốt vàng năm 1854. (ABC Riverland: Catherine Heuzenroeder)

 

 

 

Harding làm việc ở các thị trấn vùng xa xôi hẻo lánh trên khắp tiểu bang và gặp Renmark Nan,sau này là vợ của mình, tại bữa tiệc sinh nhật lần thứ 21 của một người bạn.

 

Hai người định cư ở Renmark và nuôi dạy ba cô con gái.

 

Cô Harding nói, “Tình yêu nảy nở từ đó”,

“Bố tôi là người rất hiền lành, dễ mến.”

"Ông ấy rất yêu ba cô con gái của mình, và chiều chuộng chúng tôi đến mức không thể chấp nhận được."

 

 

Megan Harding có những kỷ niệm đẹp về cha cô.(ABC Riverland: Sophie Landau)

 

 

 

Bức tranh đầu tiên của Harding được lấy cảm hứng từ vùng đất và sông suối xung quanh ông. (ABC Riverland: Sophie Landau)

 

 

 

Bất cứ điều gì cho bất cứ ai

Harding chưa bao giờ được đào tạo về nghệ thuật chính quy, nhưng đã đam mê sáng tạo nghệ thuật khi vẫn đang làm việc với cảnh sát.

 

Cô Harding nói, “Bố vẽ tranh biếm họa để bán,”

"Bất cứ điều gì mà bất cứ ai đến cửa nhà ông mà muốn, ông ấy đều sẽ làm.”

"Ông ấy đã dạy một người bị liệt cách vẽ tranh bằng miệng."

 

Harding từ chức khỏi lực lượng cảnh sát vào năm 1975, sau 19 năm phục vụ, và bắt đầu kiếm sống chỉ nhờ vào nghệ thuật của mình.

 

Nhưng điều mà ngày nay vẫn còn là một bí ẩn, là, kỹ năng của ông ấy đến từ đâu.

 

Cô Harding nói: “Bố đã vẽ một số bức tranh theo phong cách Pro Hart, và rất lâu sau đó ông mới phát hiện ra họ là anh em họ xa.”

"Khi Pro Hart qua đời, bức tranh họ cùng nhau vẽ đã rơi khỏi tường.”

"Chiếc đinh vẫn còn ở trên tường và sợi dây vẫn còn nối với bức tranh. Kỳ dị quá."

 

Harding cùng sáng tác với Pro Hart, một biểu tượng hội họa sống ở vùng hẻo lánh ở Broken Hill. (ABC Riverland: Sophie Landau)

 

 

 

Harding rất quan tâm đến việc vẽ lại những khung cảnh của nước Úc những năm 1800. (ABC Riverland: Sophie Landau)

 

 

 

Bộ sưu tập vô giá

Ở tuổi 40, Harding đã xây dựng phòng trưng bày tranh và xưởng vẽ của mình và chứa đầy hàng nghìn tác phẩm nghệ thuật để bán và triển lãm ở Úc, ở Vương quốc Anh, và ở Hoa Kỳ.

 

Cô Harding nói: “Chúng tôi đã có một cuộc triển lãm ở London vào năm 1977 và ông ấy hơi lo ngại rằng người Anh không thể đồng cảm với phong cách của ông ấy”.

"Những bức tranh trong cuộc triễn lãm đó đã bán hết trong năm phút đầu tiên - chúng tôi rất ngạc nhiên."

 

Harding đã sử dụng sơn dầu, màu nước, bút mực, và trong suốt 5 năm nghiên cứu và hoàn thiện kỹ thuật vẽ tranh Tempera ( Tempera là kỹ thuật vẽ tranh với các chất màu [pigment] được kết dính trong nhũ tương có thể hòa tan trong nước [water-soluble emulsion] - chú giải: danviet) giống như những họa sĩ vĩ đại trước ông.

 

 

Harding vẽ các cảnh trong câu chuyện của Ned Kelly, mô tả chân dung của các sĩ quan cảnh sát đối phó với băng đảng Kelly. (ABC Riverland: Sophie Landau)

 

 

 

Harding được bổ nhiệm làm Thành viên của Viện Lịch sử và Nghệ thuật Úc - Fellow of the Australian Institute of History and Art - vào năm 1986 vì công việc nghiên cứu và tác phẩm nghệ thuật mô tả thời đại của những kẻ lục lâm. (ABC Riverland: Sophie Landau)

 

 

 

Ông ấy hoàn toàn tự học, và được truyền cảm hứng để vẽ lại hình ảnh con người đất nước Úc và vùng đất họ sinh sống.

 

Cô Harding nói: “Khi còn nhỏ, ông ấy yêu thích những câu chuyện về những kẻ lục lâm, ông ấy luôn đọc những câu chuyện về họ”.

"Khi ấy bố nghĩ, 'Chà, các bức tường trong phòng trưng bày đều đầy rồi. Đã đến lúc chúng ta phải làm gì đó với trần nhà'."

 

 

Harding đã chế tác một cách tỉ mỉ một loạt bức tranh mô tả chi tiết về các phi công của Lực lượng Không quân Hoàng gia Úc, và máy bay của họ, trong các sự kiện có thật trong Thế chiến Thứ hai.

 

 

Ông ấy đã chứng thực tác phẩm nghệ thuật của mình bằng các nhật ký và ghi chú cho đến khi các tác phẩm hoàn hảo và mỗi tác phẩm đều được phi công đó ký tên.

 

Cô Harding nói, “Bộ sưu tập này là vô giá.”

 

 

Harding đã vẽ các phi công trong Thế chiến Thứ hai và máy bay của họ từ năm 1988 đến năm 1990. (ABC Riverland: Sophie Landau)

 

 

 

Mỗi tác phẩm trong loạt tranh về lực lượng không quân của Harding đều được phi công đó ký tên và xác thực. (ABC Riverland: Sophie Landau)

 

 

 

Một kho báu ẩn giấu

Harding qua đời năm 1990 ở tuổi 55, và, phòng trưng bày nghệ thuật này cũng như xưởng vẽ của ông vẫn như trước đây cho đến giờ.

 

Tác phẩm cuối cùng của ông, bức vẽ chưa hoàn thiện những kỵ sĩ trong Thế chiến Thứ hai, vẫn đang được treo, các tuýp màu vẽ và cọ vẽ của ông vẫn để nằm đó nguyên vẹn.

 

 

Kiến trúc sư, chuyên gia sử học văn hóa và là giám tuyển, Derham Groves, cho biết những phòng trưng bày nghệ thuật giống như phòng trưng bày của Harding là rất hiếm.

Ông nói, “Tôi nghĩ những bảo tàng trong nhà thư thế này rất thú vị, bởi vì chúng là một loại tiểu sử, hoặc tự truyện khác, theo một cách nào đó,”

“Đây là nơi người nghệ sĩ đã sống và làm việc, và rất đáng được ủng hộ”.

 

 

Hiện tại, phòng trưng bày nghệ thuật khiêm tốn của Harding chỉ mở cửa theo lịch hẹn, hoặc, vào một dịp mở cửa hiếm hoi.

 

Cô Harding đang tìm kiếm sự hỗ trợ của cộng đồng để mở cửa phòng trưng bày này được thường xuyên hơn, và những người may mắn được xem phòng trưng bày nghệ thuật này đang truyền bá thêm cho người khác biết.

 

Alex Jones, là du khách, cho biết bộ sưu tập này là "người Úc cứng cựa".

Ông nói: “Đó là một vẻ đẹp không nên bị khép kín và bị che giấu”.

"Nơi đây nên mở ra cho mọi người xem."

 

 

Các tuýp màu và dụng cụ họa của Harding vẫn nằm đó nguyên vẹn kể từ khi ông qua đời.(ABC Riverland: Sophie Landau)

 

 

 

Cô Harding cho biết cô sẽ duy trì không gian này lâu nhất có thể. (ABC Riverland: Sophie Landau)

 

 

 

 

Colleen Bernadette, một nghệ sĩ ở Renmark, đã mô tả tác phẩm của Frank là "tuyệt vời".

Cô nói “Thật tiếc là ông ấy đã qua đời,”

"Tôi thấy rằng ông ấy đã vẽ tranh bằng tâm hồn của mình."

 

Tác phẩm của Harding đã được khoảng 80 người ngưỡng mộ trong ngày mở cửa gần đây nhất - nhóm đông nhất mà cô Harding đã chào đón trong nhiều năm qua.

 

Cô cho biết đó có thể là động lực cần thiết để trưng bày cuộc sống đầy màu sắc của cha cô.

 

Cô nói, “Đó là công việc khó khăn nhưng tôi quyết tâm tiếp tục thực hiện nó để vinh danh cha tôi”.

"Phòng trưng bày nghệ thuật sẽ vẫn ở đây chừng nào tôi còn có thể tiếp tục."