Warren đã tham gia vào cuộc thử nghiệm. Nguồn: SBS

 

 

AUSTRALIA - Úc là một trong số ít quốc gia trên thế giới cho phép liệu pháp ‘hỗ trợ ảo giác’, để điều trị các loại bệnh tâm thần cụ thể với những điều kiện nghiêm ngặt. Nhưng việc sử dụng liệu pháp này được Cơ quan Quản lý Sản phẩm Trị liệu TGA phê duyệt hồi năm rồi, cho đến nay vẫn còn rất hạn chế và cần nhiều nghiên cứu hơn, để hiểu được những lợi ích tiềm ẩn cũng như tác dụng lâu dài. Một nghiên cứu của Đại học Monash đang xem xét, liệu psylocibin [sy-luh-sy-bin], một hợp chất được tìm thấy trong một loại nấm có tên là ‘nấm ma thuật’, có thể có hiệu quả trong việc điều trị chứng lo âu hay không.

 

Warren từng coi thế giới là một nơi đáng sợ.

Anh nói "Tôi cảm thấy thế giới ngày càng trở nên xám xịt, ngột ngạt và đáng sợ, giống như cả thế giới đang bị thu hẹp lại vậy”.

 

Bị người cha mê tín coi là xui xẻo khi sinh ra, Warren được người mẹ đơn thân, vốn là một người tị nạn từ Việt Nam nuôi dưỡng ở Melbourne, trong một tuổi thơ khắc nghiệt mà anh nhớ lại.

 

Đó là quá khứ mà anh ấy dần dần nhận ra, đã ảnh hưởng đến anh ấy khi trưởng thành

"Về căn bản thì tất cả thế giới, những tác nhân kích thích và con người, mọi thứ sẽ mang lại cho tôi những phản ứng, cũng như suy nghĩ và cảm xúc mà tôi cảm thấy không thích nghi tốt đẹp”.

 

Những tình cảm đó đã khiến anh tham gia vào một thử nghiệm lâm sàng ngẫu nhiên của Đại học Monash, kiểm tra việc sử dụng psylocibin gây ảo giác trong điều trị chứng rối loạn lo âu nghiêm trọng và lan tỏa.

 

Cuộc thử nghiệm đó hiện là chủ đề của bộ phim tài liệu có tên là 'Psychedelics: Stepping in the Unknown', tạm dịch là ‘Liệu pháp Hỗ Trợ Ảo giác: Bước chân vào Lãnh vực Không Được Biết Rõ’.

 

Những người tham gia đã trải qua hai đợt dùng thuốc, được hỗ trợ với sáu tháng trị liệu tâm lý.

 

Warren nói "Vì vậy tôi nghĩ rằng, liệu pháp này rất hữu ích trong việc giải tỏa mọi áp lực đối với tôi, theo quan điểm hoặc sự hiểu biết về tinh thần và trí tuệ".

"Sau đó, việc tiếp nhận chất gây ảo giác là khả năng đi sâu vào vấn đề đó, nhưng từ một cách tiếp cận thể chất, nội tạng và cơ thể hơn là trái ngược với chỉ trong đầu tôi thôi”.

 

Trong khi đó Marg Ryan, là một nhà trị liệu tâm lý lâm sàng, người đã hỗ trợ Warren trong suốt quá trình thử nghiệm.

 

Marg Ryan nói "Điều tôi nhận thấy là, mọi người có thể nhìn sâu vào cuộc sống của họ và nhìn ra sự thật về bản thân họ, theo cách mà trong cuộc sống hàng ngày, mà họ không thể tiếp cận một cách dễ dàng".

"Vì vậy, có điều gì đó cho phép một người tìm hiểu sâu hơn và thư giãn hơn, về những gì thực sự đúng thực đối với một người”.

“Đó là một cách tiếp cận, khi sử dụng thuốc để can thiệp sâu xa hơn và khuếch đại liệu pháp chữa trị”.

 

Kết quả nghiên cứu vẫn chưa được công bố và psylocibin hiện chưa được phê duyệt để điều trị chứng lo âu.

 

Nhưng tháng 7 năm ngoái, Cơ quan Quản lý Sản phẩm Trị liệu đã phê duyệt việc sử dụng psylocibin để điều trị chứng trầm cảm kháng trị và M-D-M-A, còn được gọi là thuốc lắc, cho chứng rối loạn căng thẳng sau chấn thương.

 

Các phương pháp điều trị phải được thực hiện trong môi trường lâm sàng, dưới sự giám sát.

 

Theo Cơ quan Quản lý Sản phẩm Trị liệu, hiện chỉ có 8 bác sĩ tâm thần được phép kê đơn thuốc.

 

Trong sáu tháng đầu tiên sau khi được phê duyệt, chỉ có một đơn thuốc được cấp cho MDMA.

 

Giáo sư Richard Harvey đứng đầu nhóm chỉ đạo của Trường Cao đẳng Tâm thần Hoàng gia Úc và New Zealand, nơi đã phát triển các hướng dẫn chuyên môn về việc sử dụng liệu pháp hỗ trợ ảo giác.

 

Ông nói rằng các phương pháp điều trị không phù hợp với tất cả mọi người và những bệnh nhân nguy kịch, phải tuân theo lời khuyên của bác sĩ tâm thần điều trị.

 

Giáo sư Richard Harvey nói "Chúng tôi thực sự không có bằng chứng chắc chắn về cách thức hoạt động của các phương pháp điều trị này, hoặc về tác dụng phụ, hay hậu quả bất lợi nào của các phương pháp điều trị".

"Sự hiểu biết của tôi từ những người đang thực hiện việc này, là thực sự không hiểu liệu lợi ích trong việc điều trị, có mang lại lợi ích hay không".

‘Liệu pháp hỗ trợ ảo giác’ mà họ thấy trong các thử nghiệm lâm sàng nhỏ, đến từ dược chất được cung cấp hoặc đến từ liệu pháp”.

 

Đối với Warren, trải nghiệm về liều lượng rất khác nhau.

Warren nói "Tôi có thể nói là nửa đầu, việc chữa bệnh thật đáng sợ, tôi nhớ mình đã nghĩ có lẽ mình sắp phát điên và đang ở một chiều không gian khác và không thể thoát ra được".

"May mắn thay nửa sau là một bước ngoặt lớn, hoàn toàn trái ngược trong kết cấu, rồi hương vị nửa sau của trải nghiệm rất ấm áp, chào đón và yêu thương, đó là nơi mà rất nhiều vấn đề bộc lộ trước đó, thực sự đã được giải quyết”.

 

Nhưng anh nói rằng toàn bộ liệu pháp này đã mang lại sự biến đổi.

"Tôi có cảm tưởng như thế giới có màu sắc ,đã được thêm trở lại vào đó".

"Nó giống như một nơi chào đón hơn và không nhất thiết phải quá đáng sợ".