(Ảnh: SBS)

 

AUSTRALIA - Chúng ta thường nghe nói về những người thành đạt trong xã hội, nhưng cũng có những người khác đóng vai trò là tấm gương cho sự thay đổi. Trong kỳ này của đề mục Change Agents Những Nhân Tố thay đổi, chúng ta gặp Yasser Zaki, người điều hành một dịch vụ hỗ trợ người khuyết tật đã mở chi nhánh ở tám quốc gia nước ngoài và tuyển dụng nhiều người khuyết tật.

"Khi chúng tôi tuyển dụng nhân viên, mặc dù chúng tôi tuyển dụng người khuyết tật, nhưng họ không được ghi trong hồ sơ của chúng tôi là người khuyết tật vì đó là tuyển dụng dựa trên kỹ năng. Nếu bạn có thể thực hiện công việc, bạn sẽ nhận được công việc bất kể dù bạn có khuyết tật hay không, bạn là nam, nữ hay giới tính khác. Điều đó không liên quan đến công việc. Chúng tôi đánh giá mọi người một cách bình đẳng dựa trên kỹ năng mà họ có, và cứ thế chúng tôi chỉ tập trung vào đó. Một số sáng kiến của chúng tôi là dành 70% công việc cho người khuyết tật. Nhìn chung, tổng thể trong toàn bộ tổ chức thì tôi có thể nói rằng trung bình số nhân viên là người khuyết tật chiếm 10%."

 

Đó là Yasser Zaki, người sáng lập Tender Loving Care hay T-L-C, một dịch vụ được thành lập vào năm 2017 và được Chương trình Bảo hiểm Khuyết tật Quốc gia (NDIS) chứng nhận.

 

Dịch vụ này có trụ sở chính tại Bankstown của Sydney và hiện đã phát triển với 1.100 nhân viên, cung cấp dịch vụ ăn uống, đi lại và chỗ ở và có một tốc độ tăng trưởng nhanh chóng.

 

Trước khi thành lập TLC, Yasser Zaki, từng là sales manager, giám đốc bán hàng, và có bằng kỹ sư.

 

Di cư từ Ai Cập tới Úc vào năm 2004, Yasser Zaki nói rằng lúc đó anh đã cảm thấy có những giây phút cô đơn, nhưng anh ấy đã tìm được những giây phút tĩnh tại khi quan sát mọi người trên các phương tiện giao thông công cộng.

"Tôi thích quan sát những hành vi khác nhau của mọi người. Vì vậy, một chuyến tàu là điều lý tưởng đối với tôi, tôi sẽ lên mà không cần có điểm xuống, và chỉ ngồi đó theo dõi hành vi của mọi người cũng như những thay đổi từ khu vực này sang khu vực khác. Khi mọi người bước ra khỏi một khu vực tập luyện và lên tàu, tôi có thể thấy những diện mạo khác nhau, những lĩnh vực khác nhau, những nền văn hóa khác nhau. Tôi thấy điều đó. Và tôi đã từng thích điều đó. Đó là thiền định của tôi. Tôi đã làm điều đó khá thường xuyên."

 

Một lần nữa phương tiện giao thông công cộng lại giúp anh kết nối với mọi người theo những cách không ngờ tới.

"Tôi có một điều là tôi luôn hỏi mọi người rằng, ngay cả ở nơi làm việc, tôi sẽ đi vòng vòng hỏi mọi người Bạn ổn chứ? Đó là một câu hỏi mà tôi rất thường hỏi. Tôi đã từng có thời gian buồn bã lặng lẽ trong thế giới riêng của mình. Thế rồi sau đó tôi thấy một bà lớn tuổi đang khóc và tôi nghĩ ai trong hoàn cảnh đó cũng sẽ làm như vậy là tôi tới tôi hỏi, 'Chị có sao không? Mọi chuyện ổn chứ? Và rồi bà ấy bắt chuyện. Bà kể tôi nghe chuyện của bà, một câu chuyện khá buồn. Tôi cảm thấy thật may mắn là tôi đã đến hỏi thăm bà, vì lúc đó tôi đang ở trong một tâm trạng tồi tệ và việc hỏi thăm khiến tôi cảm thấy chuyện của mình cũng không đến nỗi quá tệ, phải không?"

 

 

Yasser và người phụ nữ - tên là Margaret - đã phát triển một tình bạn. Yasser thường xuyên đến nhà bà để dùng bữa và trò chuyện - cho đến khi Margaret qua đời.

 

Anh ấy nói ngay sau khi anh ấy nhận ra điều gì đó, quyết định chuyển nghề từ kỹ sư sang hỗ trợ người khuyết tật, nghiên cứu công tác xã hội.

"Giúp đỡ ai đó thì nói cho cùng cũng là đang giúp đỡ chính mình. Và đó là một sự thay đổi trong tư duy và nó cũng làm thay đổi trong toàn bộ sự nghiệp. Khi mình giúp được một người và người ta cảm thấy vui mình cũng cảm thấy vui, như vậy thì tôi nên làm nhiều hơn nữa. Và khi tôi có được niềm vui đó và rồi cuối cùng ra tôi làm việc trong lĩnh vực người khuyết tật."

 

 

Sau khi làm việc trong lĩnh vực hỗ trợ người khuyết tật, Yasser quyết định thành lập dịch vụ hỗ trợ của riêng mình.

"Chúng tôi cố gắng điều hành một doanh nghiệp thành công và bền vững, đó là để đảm bảo rằng chúng tôi đang cung cấp nhiều hỗ trợ hơn cho nhiều người hơn. Vì vậy, chúng tôi càng điều hành một doanh nghiệp thành công, chúng tôi càng có thể tác dụng tích cực đến cuộc sống của mọi người và đó là động lực để thúc đẩy công việc phát triển."

 

 

Chính thức ra mắt vào tháng 7 năm 2013, N-D-I-S đã được khai triển hoàn toàn vào năm 2020.

 

Một đánh giá của chính phủ Úc về chương trình được công bố vào tháng 10 năm 2023 đã kêu gọi phát triển một hệ thống hỗ trợ thống nhất cho người khuyết tật.

 

Đó là điều mà T-L-C cho biết họ đã cố gắng thực hiện với các sáng kiến mang lại việc làm mở cho người khuyết tật trong nhiều lĩnh vực kinh doanh của mình.

 

Laura Cowell là giám đốc điều hành của Australia TLC.

"Chúng tôi có rất nhiều chương trình kỹ năng và chúng tôi cố gắng xác định những gì mọi người muốn làm trong cuộc sống của họ. Do đó mà họ sẽ xem qua một vài chương trình khác nhau hoặc họ có thể tình nguyện làm công việc ở một trong các bộ phận của chúng tôi và sau đó họ chọn công việc phù hợp nhất, xem liệu họ có muốn tiếp tục hay có muốn một công việc khác."

 

Theo Hệ thống tiền lương được hỗ trợ (Supported Wage System), có thể có một thỏa thuận đặc biệt cho phép người sử dụng lao động trả lương cho người khuyết tật dựa trên năng suất làm việc của họ.

 

Điều này có nghĩa là những nhân viên này thường được trả lương thấp hơn rất nhiều so với mức lương tối thiểu ở Úc - và điều đó là hợp pháp.

 

Các doanh nghiệp T-L-C tuyển dụng hơn 1.100 người làm việc trong một quán cà phê, công việc tại văn phòng và kinh doanh xuất nhập khẩu thực phẩm.

 

Lauren Cowell cho biết 70% số người làm việc trong lĩnh vực kinh doanh xuất nhập khẩu thực phẩm của T-L-C là người khuyết tật và họ được trả lương theo giá thị trường mở.

"Chúng tôi không nghĩ về mức lương công bằng, nó nên được mở cho tất cả mọi người. Bạn được trả cho những gì bạn làm và không nên bị giảm mức lương vì bạn bị khuyết tật. Vì vậy, tại TLC chúng tôi trả 100% mức lương công bằng hoặc cao hơn. Chúng tôi có người khuyết tật không chỉ làm trong các quán cà phê của chúng tôi. Chúng tôi có họ trong đội ngũ điều hành, chúng tôi có họ làm việc trong các phòng ban của chúng tôi, chúng tôi có họ trong việc cung cấp dịch vụ. Và cam đoan chắc chắn rằng mọi điều chúng tôi nói trong những từ thông dụng đó như khả năng tiếp cận, mức lương công bằng, tất cả đều được thực hiện bằng hành động và bạn có thể thấy điều đó ngay trong hệ thống chức."

 

Yasser Zaki đã phát triển mô hình của mình sang các tiểu bang dọc theo bờ biển phía đông Úc với các chi nhánh dịch vụ hỗ trợ người khuyết tật và kế hoạch mở rộng tới Canberra, Adelaide và Perth.

 

TLC cũng đang có kế hoạch mở một trường học dành cho người mắc chứng autism ở Úc và cả ở quê nhà Ai Cập, sau khi ra mắt một dự án tương tự vào năm ngoái tại Dubai.

"Chúng tôi không dừng lại cho đến khi công việc hoàn thành. Tôi có thể không để mình yên một khi tôi đã quyết tâm vì tôi thực sự tin tưởng vào những gì chúng tôi đang cố gắng làm. Nó sẽ thay đổi cuộc sống. Chúng tôi biết rằng ở nhà, ở Úc, mọi người đang đấu tranh để tạo ra một nền tảng cho giáo dục và bệnh tật. Đặc biệt là gần đây đã có sự kết hợp rất lớn trong chương trình giáo dục phổ thông dành cho người khuyết tật, điều này có giá trị. Nhưng tôi cũng cảm thấy rằng chúng ta đã gây ra rất nhiều áp lực lên những đứa trẻ mắc chứng tự kỷ để tìm ra cách thức phù hợp với họ. Chúng tôi không làm ngược lại. Chúng tôi tìm phương thức dựa trên những gì chúng tôi đã thấy, giảm căng thẳng cho các gia đình và người khuyết tật."

 

TLC đã hoạt động ở tám quốc gia bao gồm Dubai, Vương quốc Anh, Hoa Kỳ, Thổ Nhĩ Kỳ, Ả Rập Saudi, Ai Cập và Philippines.

"Trên phạm vi quốc tế, có rất nhiều điều tốt mà các quốc gia thực hiện và nếu tôi có thể đối chiếu những điều đó rồi mang nó đến và kết hợp chúng với các tiêu chuẩn của Úc, thì như vậy chúng tôi sẽ mang lại những điều tốt nhất trong số những điều tốt nhất vì sự tiếp xúc mang lại cho bạn kiến thức và kinh nghiệm và những người tham gia cùng của chúng tôi cuối cùng được hưởng lợi từ điều đó."

 

 

Lauren Cowell cho biết một trong những mục tiêu chiến lược của doanh nghiệp là tạo ra một mô hình có thể tồn tại lâu hơn những người sáng lập.

"Nếu chúng tôi không ở đây, chúng tôi muốn để lại một di sản thực sự tiếp tục tồn tại mãi mãi. Và đó là lý do tại sao chúng tôi đang xem xét các tổ chức bền vững có thể hoạt động hiệu quả mà không cần đến chúng tôi, nhưng nó vẫn mang lại sự bình đẳng mở ra cơ hội việc làm cho mọi người."