Báo cáo 'A Call for Connection' (Lời kêu gọi Kết nối) tại Nghị viện ở Canberra. (AAP Image/Mick Tsikas) Source: AAP / MICK TSIKAS/AAPIMAGE

 

 

 

AUSTRALIA - Một nghiên cứu mới cho thấy kết quả đáng lo ngại về một cuộc khủng hoảng tại Úc - ngày càng nhiều thanh niên Úc phải trải qua cảm giác cô đơn kéo dài.

 

Các thế hệ trẻ thường được cho là những người kết nối xã hội nhiều nhất – đặc biệt là thông qua các hình thức giao tiếp kỹ thuật số.

 

Tuy nhiên, một báo cáo mới cho thấy ngày càng nhiều thanh niên Úc cảm thấy cô đơn thường xuyên và dai dẳng.

 

Phó Giáo sư Michelle Lim – Giám đốc Điều hành kiêm Chủ tịch Khoa học của tổ chức Ending Loneliness Together, đơn vị thực hiện nghiên cứu – cho biết báo cáo này hé lộ một cuộc khủng hoảng cô đơn trong giới trẻ, khi 1 trong 7 thanh niên Úc hiện đang trải qua cảm giác cô đơn kéo dài.

 

Tổng thể, 43% những người trong độ tuổi từ 15 đến 25 cho biết họ đang cảm thấy cô đơn.

 

Bà nói với SBS Kurdish rằng dù cảm giác cô đơn là một phần tự nhiên trong nhu cầu kết nối của con người, nhưng mức độ cô đơn kéo dài mới là điều đáng lo ngại.

 

"Điều khiến tôi lo lắng là con số 1 trong 7 người trải qua cô đơn kéo dài – và khi tôi nói ‘kéo dài’, ý là chúng tôi khảo sát họ về mức độ cô đơn trong một năm, và quay lại hỏi cùng nhóm đó vào năm sau – và họ vẫn báo cáo là cảm thấy cô đơn. Điều đó cho thấy, một khi họ rơi vào trạng thái cô đơn, họ sẽ ở lại trong tình trạng đó.”

 

Báo cáo có tiêu đề "A Call for Connection" (Lời kêu gọi kết nối) được công bố đúng vào Tuần lễ Nâng cao nhận thức về sự Cô đơn (Loneliness Awareness Week), diễn ra từ ngày 4 đến 10 tháng 8.

 

Nghiên cứu dựa trên dữ liệu từ khảo sát Thu nhập Hộ gia đình và Động lực Lao động tại Úc (HILDA) cũng như phỏng vấn giới trẻ. Kết quả cho thấy những người trẻ bị tình trạng cô đơn kéo dài có nguy cơ bị tổn thương tâm lý nặng gấp bảy lần so với những người không cô đơn.

 

Bà Lim cho biết một số yếu tố môi trường và xã hội khiến tình trạng cô đơn trở nên trầm trọng hơn.

 

"Chúng tôi xem xét ai là người cảm thấy cô đơn và vẫn tiếp tục như vậy, và nhận ra một số yếu tố khiến mọi thứ tồi tệ hơn – như sức khỏe thể chất kém, sức khỏe tâm lý yếu, thất nghiệp, hay gặp khó khăn tài chánh – tất cả những điều đó không chỉ khiến người ta cảm thấy cô đơn mà còn khiến họ kẹt lại trong sự cô đơn đó.”

 

Cathy Kezelman, Chủ tịch của Tổ chức Blue Knot Foundation – nơi hỗ trợ những người trưởng thành từng trải qua sang chấn thời thơ ấu – cho biết cần đặc biệt lưu ý đến những nhóm người dễ tổn thương, chẳng hạn như những ai từng bị bạo lực, lạm dụng hoặc bỏ rơi.

 

“Khi sự cô đơn trở nên sâu sắc, nó có thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe tinh thần. Ta có thể rơi vào vòng xoáy suy nghĩ tiêu cực, tự gặm nhấm nỗi buồn và điều đó rất nguy hại. Càng rút lui, bạn càng ít được tiếp xúc với thế giới bên ngoài – và sức khỏe tinh thần có thể ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất.”

 

Chủ đề của Tuần lễ Cô đơn năm nay là "Moments Matter" (Những khoảnh khắc quan trọng), nhấn mạnh tầm quan trọng của việc xây dựng kết nối trong gia đình, nơi làm việc, trường học, môi trường mạng và cộng đồng.

 

Bà Lim nói chủ đề này củng cố lời kêu gọi của tổ chức Ending Loneliness Together về việc tạo ra nhiều không gian cộng đồng cởi mở, dễ giao tiếp, và các hoạt động miễn phí hoặc chi phí thấp để giúp giới trẻ nuôi dưỡng các mối quan hệ.

"Chúng ta đang sống trong một môi trường nuôi dưỡng sự cô đơn. Vì vậy, không thể cứ đổ trách nhiệm lên cá nhân. Chúng ta phải xem xét các yếu tố xã hội, kinh tế và cộng đồng rộng lớn hơn đang tác động lên điều đó.”

“Chúng tôi đang vận động cho một sự thay đổi mang tính hệ thống – để xây dựng một môi trường giúp con người dễ dàng tạo lập và duy trì các mối quan hệ xã hội lành mạnh.”

 

Lời kêu gọi đầu tư vào các không gian tạo cảm giác kết nối và thuộc về cũng được nhấn mạnh trong báo cáo của Ủy ban Các vấn đề Xã hội – được trình lên Quốc hội NSW trong tuần này.

 

Sau một năm điều tra về tình trạng cô đơn tại NSW, Ủy ban đã đưa ra 20 khuyến nghị nhằm giải quyết vấn đề này.

 

Lauren Stracey, Giám đốc điều hành tổ chức Youth Action NSW, cho rằng một trong những đề nghị quan trọng nhất là đầu tư vào các trung tâm giao tế và hổ trợ thanh thiếu niên (youth hubs).

 

“Chúng tôi lắng nghe giới trẻ và họ thực sự cần những không gian an toàn riêng để cảm thấy mình có chỗ đứng và thuộc về trong cộng đồng. Một trung tâm giao tế và hổ trợ thanh niên có thể là nơi truyền thống, nhưng cũng có thể tận dụng những không gian sẵn có – như một phòng trống hay trung tâm cộng đồng chưa dùng đến – miễn là đó là nơi để các bạn trẻ có thể tụ họp với bạn bè đồng trang lứa.”

 

Bà cho biết việc xây dựng những không gian như vậy càng quan trọng hơn trong bối cảnh lệnh cấm mạng xã hội đối với người dưới 16 tuổi dự kiến sẽ có hiệu lực vào tháng 12/2025.

 

"Nếu ta lấy đi một không gian kết nối (như mạng xã hội), thì cần thay thế nó bằng một không gian khác. Ta không thể chỉ xóa bỏ thế giới kỹ thuật số mà không xây dựng một thế giới đời thực để thay thế. Các trung tâm giao tế và hổ trợ thanh thiếu niên là một ‘liều thuốc’ cho sự cô đơn, là cây cầu đưa giới trẻ từ trạng thái cô đơn đến cảm giác được kết nối, được chấp nhận (cảm giác được thuộc về).”

 

Bà nhấn mạnh rằng việc giải quyết cuộc khủng hoảng cô đơn ở giới trẻ phải bắt đầu từ việc tạo ra cơ hội để họ tìm thấy cảm giác được kết nối, được chấp nhận (cảm giác được thuộc về).

“Cảm giác được kết nối, được chấp nhận (hay cảm giá được thuộc về) là một nhu cầu cơ bản của con người, và giới trẻ cũng cần điều đó như bất kỳ ai. Khi có một nơi để tụ họp, để có bạn bè và có người hướng dẫn – như những nhân viên trong lãnh vực công tác xã hội đầy cảm hứng – đó là những gì giúp giới trẻ phát triển thành người trưởng thành hạnh phúc.”

 

Cuối cùng, tình trạng cô đơn không chỉ là vấn đề riêng của Úc.

 

Cả Anh Quốc và Nhật Bổn đều đã lập ra một bộ chuyên trách ở cấp quốc gia để giải quyết vấn đề này.