Ảnh minh diễn: Shutterstock.

 

 

 

 

 

 


Theo phân tích, muốn làm tổn thương đồng đô la, cuối cùng Trung Quốc cũng chịu ảnh hưởng nặng nề trong khi đồng đô la sẽ phục hồi nhanh chóng nhờ động thái của các ngân hàng trung ương các nước.

 

 

Ngày 10/09/2020, Giáo sư Gordon Chang, chuyên gia về Trung Quốc có bài viết đăng trên trang của Viện Gatestone sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tỏ ý sẽ bán tháo trái phiếu kho bạc Mỹ. Sau đây là phần chính của bài viết:

 

ĐCSTQ công khai nói về một vụ vỡ nợ của Mỹ… thực chất là tuyên bố có ý định hủy hoại nền kinh tế Mỹ. Washington nên đánh trả.

 

 

Vào ngày 3/9, Thời báo Hoàn Cầu, tờ báo của ĐCSTQ, đưa tin rằng Bắc Kinh “có khả năng” sẽ bán một số hoặc tất cả các khoản nắm giữ trong Kho bạc Hoa Kỳ. Quan trọng hơn, bài báo cho rằng Hoa Kỳ có thể lần đầu tiên vỡ nợ.

 

 

Chính quyền Trung Quốc chắc chắn đang cố gắng gây bất ổn cho Mỹ, và có vẻ như họ sắp tuyên chiến kinh tế toàn diện với Mỹ. Bắc Kinh đã sẵn sàng. Do đó, câu hỏi đặt ra cho chính quyền Trump là liệu Mỹ có nên tấn công trước hay không.

 

 

Đúng, điều đó nên xảy ra và Washington nên tấn công Bắc Kinh hết sức có thể. Một cuộc tấn công ác độc [từ Trung Quốc] tạo ra một phản ứng áp đảo [từ Mỹ].

 

 

Tờ Hoàn Cầu viết: “Trung Quốc có thể giảm dần lượng nắm giữ trái phiếu kho bạc Mỹ xuống còn khoảng 800 tỷ USD từ mức hơn 1 nghìn tỷ USD hiện tại. Thâm hụt liên bang của Mỹ tăng cao sẽ làm tăng rủi ro vỡ nợ và chính quyền Trump vẫn đang tiếp tục cuộc tấn công dồn dập về Trung Quốc, các chuyên gia cho biết”.

 

 

Tờ báo Trung Quốc sau đó dẫn lời Zhou Maohua từ Ngân hàng Everbright của Trung Quốc: “Không vỡ nợ trước đây không có nghĩa là nó sẽ không vỡ nợ trong tương lai. Rủi ro đang tích tụ với các khoản nợ tăng cao và triển vọng kinh tế sụt giảm ở Mỹ”.

 

 

Đúng vậy, các khoản nợ đang “tăng lên”. Kết quả là, giá trị đồng đô la tăng trong hai năm đã kết thúc vào tháng Ba. Cảm ơn Trung Quốc vì sự đảo ngược vận may của đồng bạc xanh. Thâm hụt ngân sách liên bang cao do các biện pháp cứu trợ virus Vũ Hán và kỳ vọng rằng Cục Dự trữ Liên bang Mỹ sẽ giữ lãi suất ở mức cực thấp đã làm suy yếu đồng tiền của Mỹ.

 

 

Vâng, thưa ông Zhou, nền kinh tế Mỹ đã “xuống dốc”, chịu mức sụt giảm nghiêm trọng 31,7% so với GDP quý trước trong quý II năm nay. Tuy nhiên, Hoa Kỳ không còn xuống dốc nữa. Ngược lại, Mỹ hiện đang nhanh chóng phục hồi. Nền kinh tế có thêm 1,8 triệu việc làm trong tháng 7 và 1,4 triệu việc làm trong tháng trước. Hầu hết các chỉ số đều cho thấy sự tăng trưởng mạnh mẽ trong quý tiếp theo.

 

 

Ví dụ, ước tính mới nhất của Fed tại Atlanta vào ngày 3/9, dự báo tăng trưởng GDP 29,6%. Những dự đoán về một “siêu chữ V” trong Ngày Lao động của Tổng thống Trump, cho thấy một sự phục hồi giống như tên lửa không thể quá xa mốc dự đoán.

 

 

Trong mọi trường hợp, ĐCSTQ công khai nói về một vụ vỡ nợ của Mỹ là hoàn toàn không chấp nhận được. Những lời nói của họ là không có cơ sở, mang theo ác ý và về cơ bản là một tuyên bố về ý định phá hủy nền kinh tế Mỹ.

 

 

Washington nên đánh trả.

 

Trong nhiều thập kỷ, các nhà hoạch định chính sách Mỹ đã bỏ qua các hành vi tội phạm và các hành vi thương mại mang tính săn mồi khác của Trung Quốc. Họ hy vọng Trung Quốc sẽ tự “cải biến” mình theo các quy tắc của nền kinh tế toàn cầu.

 

 

Thật không may, những hy vọng đó đã bị tiêu tan khi Bắc Kinh ngày càng gia tăng hành vi trộm cắp tài sản trí tuệ của Mỹ và tiếp tục vi phạm thương mại và các nghĩa vụ khác. Không có cách nào, dù nịnh bợ hay ngợi ca, để thuyết phục Trung Quốc chấp nhận các thỏa thuận và chuẩn mực.

 

 

Trong trường hợp này, “phân tách” trở nên hấp dẫn, như tổng thống Trump đã thảo luận trong cuộc họp báo Ngày lễ Lao động. “Chúng ta đã mất hàng tỷ đô la và nếu chúng ta không làm ăn với họ, chúng ta sẽ không mất hàng tỷ đô la”.

 

 

Lý do tách rời của Trump có thể không được ủng hộ trong lý thuyết kinh tế cổ điển – rằng thâm hụt thương mại không nhất thiết phải chuyển thành “tổn thất” và không được coi là tốt hay xấu. Nhưng cuối cùng ông ấy đã đúng về thiệt hại kinh tế mà Trung Quốc đã gây ra và những gì nên làm.

 

 

Trước tiên, tách rời có nghĩa là đưa ngành sản xuất trở lại Mỹ, điều bắt đầu diễn ra chậm chạp từ khi Tập Cận Bình cai trị Trung Quốc. Họ bắt đầu đẩy các công ty nước ngoài ra rìa, khi các công ty sản xuất hàng hóa gần gũi với nhu cầu khách hàng, và do chênh lệch về chi phí sản xuất của Trung Quốc và Mỹ thu hẹp.

 

 

Bây giờ, tốc độ phân tách đã tăng lên. Thuế quan của Tổng thống Trump được áp đặt như một biện pháp khắc phục hành vi trộm cắp tài sản trí tuệ, đã thuyết phục nhiều doanh nghiệp rằng, xích mích và sự không chắc chắn trong thương mại Mỹ-Trung sẽ chỉ trở nên ngày càng tồi tệ hơn.

 

 

Ngoài ra, Bắc Kinh năm nay đã tăng gấp đôi mức độ không đáng tin khi là một thành viên trong chuỗi cung ứng toàn cầu. Ví dụ, vào tháng 3, Trung Quốc đã đe dọa ném nước Mỹ vào một “biển virus corona”, cụ thể hơn là cắt nguồn cung cấp thiết yếu như dược phẩm và đồ bảo hộ y tế.
Mối đe dọa không khiến người Mỹ sợ hãi và khiến Tổng thống Trump buộc phải hành động.

 

 

Chẳng hạn như lệnh hành pháp ngày 6/8 của ông yêu cầu mua các loại thuốc “thiết yếu” từ các doanh nghiệp Hoa Kỳ. Các quốc gia khác, bao gồm cả Nhật Bản, cũng đang đi theo hướng tương tự, cũng cố gắng đưa các công ty của họ ra khỏi Trung Quốc.

 

 

Trump có thể đẩy nhanh sự ra đi của các doanh nghiệp khỏi đất Trung Quốc bằng các biện pháp thuế quan và hành chính, như tăng cường kiểm tra hải quan, được thiết kế để ngăn hàng hóa do Trung Quốc sản xuất vào Mỹ.

 

 

Việc mất quyền tiếp cận thị trường Hoa Kỳ sẽ làm rung chuyển Trung Quốc. Năm ngoái, thặng dư thương mại hàng hóa của Trung Quốc so với Mỹ lên tới 81,8% tổng thặng dư thương mại hàng hóa của nước này, cho thấy sự phụ thuộc rất lớn vào thị trường Mỹ.

 

 

Tổng thống Trump đã sử dụng quyền hạn theo Đạo luật Quyền lực Kinh tế Khẩn cấp Quốc tế năm 1977 và thậm chí Đạo luật Giao dịch với kẻ thù năm 1917. Ông có thể ra lệnh cho các công ty Mỹ chấm dứt các thỏa thuận hợp tác kỹ thuật với Trung Quốc, cấm đầu tư vào thị trường Trung Quốc và chấm dứt bán tất cả các sản phẩm công nghệ.

 

 

Trung Quốc có thể không hồi phục nổi sau những hành động như vậy. Một ví dụ cụ thể: Tinh hình hiện cho thấy rằng Huawei, công ty mà sáu tháng trước được cho là sẽ chiếm lĩnh mạng 5G của thế giới, có thể sớm phải ngừng giao thiết bị mạng vì họ đang gặp khó khăn trong việc mua chip. Mặc dù hiện là nhà bán điện thoại thông minh lớn nhất thế giới nhưng Huawei sẽ phải chấm dứt sản xuất. Công ty Trung Quốc thông báo rằng việc sản xuất chip Kirin, để sử dụng trong các thiết bị di động của họ, sẽ ngừng vào ngày 15/9 này.

 

 

Tất cả điều này đưa chúng ta trở lại mối đe dọa của Thời báo Hoàn cầu về việc bán tháo trái phiếu kho bạc Hoa Kỳ. Các quan chức Trung Quốc đã nói đến việc bán phá giá trái phiếu Mỹ – cái gọi là “lựa chọn hạt nhân” – ít nhất là từ giữa năm 2008.

 

 

Nhiều người Mỹ đã bị đe dọa, nói rằng Washington không thể chống lại Bắc Kinh vì họ sở hữu trái phiếu kho bạc Mỹ. Tuy nhiên, đó là một mối đe dọa rỗng tuếch mặc dù theo số liệu của Bộ Tài chính, Trung Quốc là nước nắm giữ trái phiếu lớn thứ hai của Mỹ, với 1,074 nghìn tỷ USD.

 

 

Các quan chức Trung Quốc đã không thể thực hiện vì một số lý do. Ví dụ, nếu họ bán trái phiếu Mỹ, họ sẽ nhận lại được đô la, vì 100 % nghĩa vụ của nước Mỹ được tính bằng đồng tiền USD. Nếu các quan chức Trung Quốc có ý định làm tổn thương Mỹ, họ phải chuyển tiền bán được sang các loại tiền tệ khác. Việc chuyển đổi đó sẽ đẩy giá trị của các loại tiền tệ khác đó lên mức trần và các ngân hàng trung ương ở các quốc gia đó sẽ phải cân bằng lại giá trị. Nói cách khác, họ sẽ phải giảm giá trị đồng tiền của mình bằng cách mua lại… đô-la.

 

 

Kết quả thực sự của việc Trung Quốc thực hiện lời đe dọa là để các nghĩa vụ của Bộ Tài chính Hoa Kỳ vào tay các quốc gia thân thiện hơn với Hoa Kỳ. Đúng vậy, người Trung Quốc có thể gây xáo trộn trên thị trường toàn cầu trong vài tuần, nhưng kết quả cuối cùng của nỗ lực của họ sẽ là một Hoa Kỳ không còn cảm thấy nể nang gì những người Trung Quốc cộng sản nữa.

 

 

Hơn nữa, bất kỳ động thái nào đột ngột tấn công đồng đô la bằng cách bán trái phiếu sẽ có xu hướng khiến đồng Nhân dân tệ trở nên đắt đỏ bất thường. Từ đó sẽ giết chết lĩnh vực xuất khẩu của Trung Quốc, vốn vẫn là trụ cột của nền kinh tế nước này.

 

 

Trung Quốc đã bán khoảng một nghìn tỷ đô la trái phiếu Mỹ kể từ giữa năm 2014, để hỗ trợ giá trị đồng tiền của mình và không có ảnh hưởng gì đến thị trường toàn cầu hoặc khả năng vay của Mỹ.

 


Quyền lực của ĐCSTQ phụ thuộc vào việc liên tục mang lại sự thịnh vượng cho người Trung Quốc, vì vậy tổ chức đó chỉ tồn tại khi có sự cho phép của Hoa Kỳ. Sau lời đe dọa của Thời báo Hoàn cầu vào tuần trước, đã đến lúc rút lại sự cho phép đó bằng cách cắt đứt hợp tác thương mại, đầu tư và kỹ thuật.

 

 

Vì vậy, Trung Quốc muốn bán trái phiếu của Mỹ ư? Cứ tự nhiên.

 

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm của tác giả.

(Theo dkn.tv)