Khói cuồn cuộn trong cuộc bắn phá của quân đội Israel vào phía bắc Dải Gaza vào ngày 14/11/2023, trong bối cảnh các trận chiến đang diễn ra giữa Israel và nhóm Hamas của người Palestine. ( Ảnh của FADEL SENNA / AFP) (Ảnh của FADEL SENNA/AFP qua Getty Images)

 

Bài bình luận

 

Đúng, thật đáng buồn khi Israel phải kết liễu Hamas bằng mọi giá.

 

Những người dân Gaza vô tội sẽ chết, đặc biệt là trẻ em.

 

Nhưng họ không còn lựa chọn nào khác.

 

Tuy nhiên, nhiều người lớn có thể không ngây thơ như vậy. Họ là những người quyết định ở lại Gaza dưới sự cai trị của Hamas, bất chấp sự tàn bạo của chế độ này, trong khi những người khác di tản một cách khôn ngoan. Sự tàn bạo của Hamas sánh ngang với sự tàn ác tồi tệ nhất trong lịch sử loài người.

 

Câu chuyện kinh hoàng về các phương pháp mà Hamas sử dụng để hạ bệ chính phủ Palestine ở Gaza vào năm 2007, chỉ hai năm sau khi lãnh thổ này được Israel trao trả miễn phí cho người Palestine để họ cai trị, là một câu chuyện đau lòng đáng để đọc. Việc họ ném nhau ra khỏi những mái nhà 15 tầng chỉ là một điềm báo trước về sự tàn bạo ngày 07/10, bao gồm các vụ cưỡng bức, diễu hành các nạn nhân, sát hại và bắt cóc trẻ em, v.v.

 

Không có gì đáng ngạc nhiên khi hầu hết các nước Ả Rập không muốn những người này chấp nhận bạo lực như một lối sống trong biên giới của họ.

 

Việc những người chuyển giới (LGBT) tham gia các cuộc biểu tình ủng hộ Hamas mà không nhận ra điều gì sẽ xảy ra với họ dưới sự cai trị của kẻ khủng bố là một vở hài kịch đen tối nhất.

 

Sẽ thật nực cười nếu một số người tự cho là những người bảo thủ lại nhận thấy sự tương đồng về mặt đạo đức giữa Hamas và Israel. Đây chắc chắn là một biểu hiện của sự thiếu hiểu biết to lớn.

 

Với việc trao đổi tù nhân - con tin đang diễn ra, những nỗ lực của phe cánh tả và Liên Hợp Quốc, cùng những tổ chức khác, nhằm thúc đẩy Israel tiến tới một lệnh ngừng bắn vĩnh viễn chắc chắn sẽ tăng gấp đôi.

 

Ở khía cạnh này, Liên Hợp Quốc đặc biệt đạo đức giả, nếu không muốn nói là tệ hơn. Điều tồi tệ hơn là sự đồng lõa lâu dài của họ với Hamas và các tổ chức cực đoan khác thông qua Cơ quan Liên Hợp Quốc cứu trợ người tị nạn Palestine ở Cận Đông (UNRWA).

 

Theo đúng nghĩa đen, trong hơn một thập kỷ, họ đã phớt lờ việc sử dụng lá chắn người, lạm dụng vật liệu xây dựng cho các đường hầm khủng bố và những hành vi vi phạm nhân quyền đáng sợ tương tự vì những lý do tà ác và ích kỷ nhất, bao gồm cả thực tế là nếu không còn người tị nạn Palestine thì sẽ không cần đến UNRWA.

 

Một nhánh khác của Liên Hợp Quốc, Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) mà chúng ta đã biết qua sự phục tùng của họ đối với Trung Quốc trong thời kỳ đại dịch Covid-19, đã im lặng một cách kỳ lạ trước việc Hamas sử dụng bệnh viện để lưu trữ vũ khí, phóng tên lửa, xây dựng những đường hầm và thậm chí cả trụ sở chỉ huy và kiểm soát của Hamas. (Israel hiện đang thẩm vấn người đứng đầu Bệnh viện Shifa, khu phức hợp y tế lớn nhất Gaza, về vấn đề này).

 

Và sau đó là câu hỏi về tuyên bố của Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc Antonio Guterres về cuộc tấn công của Hamas.

 

Đây là những người sẽ kêu gọi ngừng bắn, cũng là điều mà Hamas rất cần để tái tập hợp và tấn công lần nữa.

 

Tổ chức khủng bố này không hề giấu diếm mong muốn làm như vậy. Từ Los Angeles cho đến London, chúng ta đều nghe thấy khẩu hiệu diệt chủng: "Từ sông ra biển, Palestine sẽ được tự do”.

 

Khi nói đến tội diệt chủng, tôi muốn nói đến nạn diệt chủng thực sự. Vào cuối những năm 1980, ngay sau khi Hamas được thành lập, tôi đã chứng kiến một trong những cuộc biểu tình đầu tiên của họ ở Paris, nơi họ hô vang bằng tiếng Anh và tiếng Pháp, "Hamas, Hamas, Jews to the gas”.

 

Những bằng chứng đó đã đủ rõ ràng chưa?

 

Tin tốt là Hamas cuối cùng đã buộc phải tháo chạy. Như tờ Times of Israel đã chỉ ra, bản chất và thời điểm của cuộc trao đổi tù nhân - con tin đã chứng minh điều này. Thông thường, Hamas yêu cầu mức chênh lệch cao hơn đáng kể bằng việc phóng thích một số lượng lớn những kẻ khủng bố thực sự, như trường hợp của binh sĩ Israel Gilad Shalit, người đã bị Hamas giam giữ trong 5 năm.

 

Nhưng không phải lúc này. Trong lúc vội vàng tạm ngừng bắn một cách bất thường, Hamas sẵn sàng trao đổi phụ nữ và tù nhân trẻ, với số lượng ít hơn.

 

Đây là dấu hiệu cho thấy Hamas, vốn khiến người Israel ngạc nhiên vào ngày 7/10, đã kinh ngạc trước sức mạnh đáp trả của Israel. Họ dự tính một cuộc phản công kéo dài ba hoặc bốn ngày như thông lệ, trong đó người Israel, dưới áp lực toàn cầu là “tương xứng”, sẽ rút lui và mọi thứ sẽ trở lại nguyên trạng.

 

Vẫn không phải lúc này. Lãnh đạo Hamas đã tính toán sai lầm nghiêm trọng và Israel không có dấu hiệu lùi bước. Họ dường như đã chán ngấy những lời phê phán từ các quốc gia phương Tây. Bộ trưởng Quốc phòng Israel Yoav Gallant đã nói rõ trước thời điểm đình chiến tạm thời rằng Lực lượng Phòng vệ Israel sẽ tiếp tục chiến đấu “với cường độ cao” trong ít nhất hai tháng.

 

Với cách thức mà mọi việc đang diễn ra, bấy nhiêu đó dường như đã đủ để khiến Hamas chịu chung số phận với IS, cả hai thực thể có vẻ "trông giống” nhau.

 

Và thật khó để biết giải pháp hai nhà nước từng được ca ngợi sẽ đi đến đâu. Trong một thời gian dài, người Palestine dường như không muốn điều đó. Năm 2007, Thủ tướng Israel Ehud Olmert đã đề nghị đáp ứng 97% những điều mà chính quyền Palestine mong muốn, nhưng lãnh đạo của họ, ông Mahmoud Abbas, đã từ chối.

 

Tuy nhiên quý vị sẽ không bao giờ biết được rằng, nếu được áp dụng đúng cách, quyền lực thực sự có khả năng thay đổi tư duy.

 

Điều chúng ta thực sự nên hỏi là làm thế nào mà Hamas có thể tích lũy được một kho vũ khí đáng kinh ngạc và dường như vô tận đến vậy, chưa kể nguồn kinh phí để lãnh đạo của họ tận hưởng cuộc sống của các tỷ phú trong những dãy khách sạn sang trọng ở Thổ Nhĩ Kỳ và Qatar và di chuyển bằng máy bay riêng?

 

Than ôi, ở một mức độ nào đó, câu trả lời lại hướng về phía chúng ta.

 

Đúng vậy, phần lớn số tiền đó đến từ Iran, quốc gia được mệnh danh là "nhà tài trợ khủng bố lớn nhất thế giới", với sự hỗ trợ từ Qatar nói trên.

 

Nhưng Iran lấy đâu ra tiền để tàn phá khắp Trung Đông và thậm chí xa hơn nữa?

 

Thành thật mà nói, tôi khuyên quý vị nên hỏi ông Barack Obama và ông Joe Biden. Họ là những người đã nới lỏng các biện pháp trừng phạt đối với Iran lên tới hàng tỷ tỷ USD.

 

Đối với Israel, không có cái gọi là “tương xứng” khi nói đến việc chiến thắng cái ác.

 

Quan điểm thể hiện trong bài viết này là của tác giả và không nhất định phản ánh quan điểm của NTDVN.

Theo The Epoch Times

Huyền Anh biên dịch

 

 

Roger L. Simon

Tác giả Roger L. Simon là một tiểu thuyết gia từng đoạt giải thưởng, nhà biên kịch từng được đề cử giải Oscar, đồng sáng lập PJMedia và hiện là biên tập viên cho The Epoch Times. Những cuốn sách gần đây nhất của ông là “The GOAT” (tiểu thuyết) và “I Know Best: Moral Narcissism Is Destrotissism Is Our Republic, If It Hasn’t Already” (sách phi hư cấu). Quý vị có thể tìm thấy ông trên GETTR và TRUTH Social @rogerlsimon.