Biểu tượng (logo) của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) được chụp ở mặt tiền của trụ sở WHO ở Geneva, Thụy Sĩ, vào ngày 24/10/2017. (Ảnh: Fabrice Coffrini/Getty Images)

 

 

Cuối cùng, giám đốc FBI Christopher Wray đã thừa nhận rằng COVID-19 có thể đã “bị rò rỉ” từ Viện Virus học Vũ Hán.

 

Thậm chí đến mức ông Wray đã phải kết luận rằng “có thể” đã có sự che đậy nào đó từ chính quyền Trung Quốc và Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) của họ.

 

Tất nhiên, những điều này đã được tường thuật trên The Epoch Times đây và ở cả những ấn phẩm khác giống như nhiều thập niên trước, nhưng một chút trung thực dù chỉ một lần đều luôn được cảm kích.

 

Khi nói đến việc phong tỏa (vừa vô ích vừa có tính phá hoại), đeo khẩu trang (hoàn toàn không đáng tin cậy), và các loại vaccine (đa phần đều không đáng tin cậy), thì chúng ta đã không nhận được nhiều thông tin về điều đó.

 

Với tất cả những điều này, thật khó hiểu khi chính phủ của chúng ta đang làm lợi cho ĐCSTQ bằng cách tham gia vào một thỏa thuận hiện đang được đàm phán để trao cho Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) một số hình thức bá quyền quốc tế đối với các trận đại dịch trong tương lai — dẫu là có thật hay chỉ là tưởng tượng.

 

Nhưng đừng sợ hãi, những bằng hữu đang “kiểm chứng dữ kiện” của chúng ta tại hãng thông tấn The Associated Press (AP) đã tiên phong để chỉnh đốn hồ sơ này.

 

“TUYÊN BỐ: Một ‘hiệp ước về đại dịch’ của Tổ chức Y tế Thế giới có tính ràng buộc về mặt pháp lý sẽ trao cho tổ chức này quyền kiểm soát các chính sách của Hoa Kỳ trong một thời kỳ đại dịch, trong đó có các chính sách về vaccine, phong tỏa, đóng cửa trường học, v.v.”

 

“ĐÁNH GIÁ CỦA AP: Sai. Nhiều chuyên gia, bao gồm cả một người tham gia vào quá trình dự thảo này, nói với The Associated Press rằng hiệp ước tự nguyện này, vốn ở dạng dự thảo và vẫn còn lâu mới được phê chuẩn, không bác bỏ khả năng của bất kỳ quốc gia nào trong việc thông qua các chính sách riêng liên quan đến đại dịch. Hiệp ước này đưa ra các khuyến nghị rộng rãi liên quan đến sự hợp tác quốc tế về phòng ngừa, chuẩn bị, và ứng phó với đại dịch. Không chỗ nào trong tài liệu dài 30 trang này đề cập đến việc phong tỏa, đóng cửa, hoặc các hệ thống giám sát công dân cụ thể.”

 

Nhưng tại sao việc phong tỏa, đóng cửa, hoặc giám sát công dân lại cần được đề cập cụ thể? Chẳng phải đó chính là những thứ mà chúng ta đã từng thấy được sử dụng trong “phòng ngừa, chuẩn bị, và ứng phó với đại dịch,” dẫn đến những hậu quả khủng khiếp trên toàn quốc và cả thế giới, vốn dĩ đều là những lý do giả định cho thỏa thuận này hay sao?

 

Như thường lệ, người ta đang bày ra một trò chơi ngữ nghĩa học đây.

 

Tôi đã liên hệ với ứng cử viên tổng thống năm 2024 Vivek Ramaswamy và nhận được phúc đáp của ông rằng hóa ra, ông đã giải thích khá chính xác những mối hiểm họa của trò chơi đó.

 

“Thật đáng xấu hổ,” ông Ramaswamy trả lời. “Tổng thống [Joe] Biden lại nhường quyền tự quản của nước Mỹ cho một tổ chức theo chủ nghĩa toàn cầu đầy tham nhũng và quỳ gối trước Tổ chức Y tế Thế giới, vốn đang nằm trong túi của Trung Quốc cộng sản. Nếu ông Biden thắng, thì Hoa Kỳ sẽ buộc phải giao 20% vật dụng y tế của mình cho WHO để phân phối cho toàn cầu. Mỹ sẽ không còn có thể ưu tiên các phương pháp điều trị cho công dân của mình nữa — WHO sẽ quyết định quốc gia nào nhận được nguồn cung cấp nào. Dưới danh nghĩa ‘công bằng’, nước Mỹ luôn đứng cuối cùng.”

 

Ở đây, vị ứng cử viên này đã nói rất chuẩn xác khi chỉ ra “sự công bằng,” thuật ngữ “thức tỉnh” đầy dối trá đó — ông là tác giả của cuốn “Woke, Inc.” (Doanh Nghiệp Thức Tỉnh) — được sử dụng để khẩn cầu sự thương cảm dành cho những người nghèo khó và chỉnh đốn lại cái điều tưởng là bất công bằng cách cào bằng các thành quả.

 

Đây là một trò lừa bịp, một lời nói dối cố ý. Thông thường điều ngược lại là đúng. Khi nói đến việc ai mới thực sự đắc lợi từ một thỏa thuận như thỏa thuận được đưa ra ở trên, thì hầu như luôn luôn là các công ty dược phẩm cùng với ĐCSTQ đã nói ở trên từ lâu vốn đã có một bằng hữu tuyệt vời là Tổng giám đốc WHO Tedros Adhanom Ghebreyesus.

 

Các nước thuộc Thế giới thứ Ba sẽ bị cưỡng bách sử dụng các sản phẩm của các Đại công ty Dược phẩm (Big Pharma).

 

Tôi đã có một trải nghiệm cá nhân khá sửng sốt về vấn đề đó. Giữa thời kỳ đại dịch vừa qua, một số bằng hữu — một cặp vợ chồng người Mỹ và người Bolivia — từ quê nhà của họ ở Cochabamba đến thăm chúng tôi. Họ kể lại những khó khăn mà quốc gia nghèo khó của họ, do không đủ tiền mua vaccine, mà có nhiều người đã tử vong. Sau đó, chính phủ Bolivia đã quyết định phân phát miễn phí thuốc ivermectin cùng với một loại thuốc kháng sinh và mọi việc đều ổn. Hoặc như tôi đã được kể lại như thế.

 

Vào ngày 31/03/2021, WHO đã khuyến nghị rằng “ivermectin chỉ được sử dụng để điều trị COVID-19 trong các thử nghiệm lâm sàng.” Rốt cuộc, thuốc này hầu như miễn phí.

 

Những hạn chế như vậy đối với quyền tự do y tế được WHO và CDC của chúng ta ủng hộ đã dẫn đến những hành động độc tài quá thể như điều mà ông Roman Balmakov của The Epoch Times vừa tường thuật: “Cảnh sát cưỡng chế trục xuất bác sĩ khỏi bệnh viện sau khi ông ấy ủng hộ Ivermectin.”

 

Phần tệ hại nhất của thỏa thuận WHO này rõ ràng là nó chẳng khác nào đi lối lén lút dẫn đến chủ nghĩa cộng sản toàn cầu — và không phải là một điều vụn vặt đâu.

 

Một vài năm trước, trên Internet bàn tán rộng rãi xoay quanh việc liệu Vladimir Lenin có thực sự nói rằng: “Xã hội hóa y tế là nền tảng cho mái vòm của một nhà nước xã hội hóa” hay không.

 

Rõ ràng là không — ít nhất là cho đến nay vẫn chưa có ai biết được — nhưng điều đó không có nghĩa là không đúng. Kỳ thực, vì nhận thức được thực tế này, nên Lenin đã thiết lập nền y tế xã hội hóa miễn phí hoàn toàn ngay từ những ngày đầu thành lập Liên Xô theo “Quyền được chăm sóc sức khỏe.” (Nghe có vẻ quen thuộc phải không nào?)

 

Tuy nhiên, kết quả không phải là hay ho gì. Tiến sĩ Yuri Maltsev, một cố vấn của chính quyền Liên Xô cuối cùng về chăm sóc sức khỏe và từng là một giáo sư đại học ở Wisconsin, viết rằng:

 

“Trái ngược với ấn tượng mà các hãng truyền thông thiên tả của Mỹ tạo ra, các cơ sở chăm sóc sức khỏe ở Nga thua xa mức trung bình của Hoa Kỳ ít nhất 50 năm. Hơn nữa, rác rưởi, mùi hôi thối, những con mèo lang thang trong hành lang, thiếu xà bông, và dụng cụ tẩy rửa đã làm tăng thêm ấn tượng chung về sự tuyệt vọng và thất vọng khiến hệ thống này bị tê liệt.”

 

Quý vị có còn muốn đặt sự chăm sóc sức khỏe của mình vào tay WHO nữa không?

 

Quan điểm trong bài viết này là quan điểm của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.

Thanh Tâm biên dịch
(Epochtimes Việt Ngữ )

(Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times)

 

Về tác giả:

 

Roger L.Simon

 

BTV EPOCH TIMES VIỆT NGỮ

Ông Roger L. Simon là một tiểu thuyết gia từng đạt giải thưởng, nhà biên kịch được đề cử giải Oscar, người đồng sáng lập PJMedia, và hiện là biên tập viên chính cho The Epoch Times. Những cuốn sách gần đây nhất của ông là tiểu thuyết viễn tưởng “The GOAT” (“Con DÊ”) và sách phi hư cấu “I Know Best: How Moral Narcissism Is Destroying Our Republic, If It Hasn’t Already” (“Tôi Biết Rõ Nhất: Sự Ích Kỷ về Đạo Đức Đang Phá Hủy Nền Cộng Hòa của Chúng Ta Như Thế Nào, Nếu Điều Đó còn Chưa Xảy Ra”). Quý vị có thể tìm thấy ông trên GETTR và Parler tại @rogerlsimon.