Nhà phôi học Ric Ross lấy các lọ chứa phôi người từ một thùng chứa Nitơ lỏng tại Phòng khám IVF La Jolla vào ngày 28/2/2007, tại La Jolla, bang California, Mỹ. (Ảnh: Sandy Huffaker/Getty Images)

 

Ngành công nghiệp “cho thuê tử cung” đang giúp cha mẹ ở Trung Quốc dễ dàng và nhanh chóng có được những đứa con là công dân Hoa Kỳ. Chuyên gia cảnh báo, nếu ngành công nghiệp này tiếp tục phát triển mà không được kiểm soát, thì thị trường thụ tinh trong ống nghiệm hôm nay sẽ trở thành thị trường buôn bán người của ngày mai.

 

Bà Emma Waters - nghiên cứu gia đến từ Trung tâm Đời sống, Tôn giáo và Gia đình Richard and Helen DeVos (Richard and Helen DeVos Center for Life, Religion, and Family) tại Quỹ Di sản  (The Heritage Foundation)  - cho biết ngành công nghiệp “cho thuê tử cung” đã phát triển mạnh mẽ ở Hoa Kỳ trong khoảng một thập kỷ, đặc biệt là ở California, nơi luật pháp cho phép hoạt động mang thai hộ thương mại và thụ tinh trong ống nghiệm (IVF).

 

Mang thai hộ là khi một phụ nữ mang thai hộ và sinh con cho một người hoặc một cặp vợ chồng khác. Hoạt động này bị cấm hoàn toàn ở Trung Quốc.

 

Nhiều cặp vợ chồng Trung Quốc đã tìm đến các phòng khám hỗ trợ sinh sản tại Hoa Kỳ - nơi tạo ra các phôi thai mang cấu trúc sinh học của người Trung Quốc và tìm người mang thai hộ để em bé được sinh ra ở Hoa Kỳ, bà Waters cho biết trong cuộc phỏng vấn ngày 11/8 với chương trình “Crossroads” của Epoch TV.

 

Bà Waters cho hay, với luật công dân theo nơi sinh của Mỹ, đứa trẻ đó - có thể 100% là người Trung Quốc về mặt sinh học và cấu tạo gen - sẽ thực sự có được đầy đủ các quyền công dân Hoa Kỳ.

 

Khi đứa trẻ tròn 21 tuổi, ngay cả cha mẹ chúng cũng có thể nộp đơn xin thẻ xanh và cuối cùng sẽ được cấp quốc tịch; Bà nói thêm “quy trình này nhanh hơn và rẻ hơn nhiều so với việc nộp đơn xin quốc tịch thông qua một số phương pháp truyền thống".

 

Đe dọa an ninh quốc gia Mỹ

Theo bà Waters, việc cho phép công dân nước ngoài có đầy đủ quyền công dân Mỹ thông qua tử cung của phụ nữ Mỹ đang tạo ra “mối đe dọa an ninh quốc gia to lớn”.

Nếu đứa trẻ đến Hoa Kỳ, bà nói, “chúng sẽ không bị coi là người nước ngoài đang xin việc hoặc đang nộp đơn để được làm việc trong các phòng thí nghiệm nghiên cứu — vì chúng nộp đơn với tư cách là công dân Hoa Kỳ".

“Không có cơ sở dữ liệu nào về những đứa trẻ này mà có sẵn, công khai hoặc dễ dàng truy cập. Và vì vậy, nếu chúng nộp đơn xin việc, những người sử dụng lao động trong chính phủ hoặc khu vực tư nhân sẽ không biết gì về bối cảnh của người xin việc”.

 

Theo bà Waters, Hoa Kỳ đang thiếu quy định và luật xung quanh vấn đề này.

 

Bà Waters đề nghị Ủy ban Chọn lọc Hạ viện về Đảng Cộng sản Trung Quốc dành nhiều thời gian hơn để điều tra về những khoản đầu tư của Trung Quốc thông qua trẻ em Trung Quốc được sinh ra ở Mỹ nhờ thụ tinh trong ống nghiệm và mang thai hộ thương mại.

 

Bà Emma Waters,  nghiên cứu gia của Trung tâm Đời sống, Tôn giáo và Gia đình Richard and Helen DeVos (Richard and Helen DeVos Center for Life, Religion, and Family) tại Quỹ Di sản (The Heritage Foundation), trả lời phỏng vấn chương trình “Crossroads” của EpochTV, ngày 11/8/2023. (Ảnh chụp màn hình/Epoch TV)

 

 

Ngành công nghiệp sinh sản hoạt động như thế nào?

Bà Waters cho biết, khi công dân Trung Quốc đến với một phòng khám hỗ trợ sinh sản, đặc biệt là ở California, họ có thể tùy chọn “hoặc tạo phôi bằng tinh trùng và trứng của chính họ, hoặc mua tinh trùng hoặc trứng”. Trong nhiều trường hợp, họ đến Hoa Kỳ để làm trực tiếp; tuy nhiên, với công nghệ hiện tại, về mặt kỹ thuật, họ không bắt buộc phải rời Trung Quốc để tạo phôi.

 

Bà Waters cho biết “Một cặp vợ chồng hoặc cá nhân Trung Quốc có thể chỉ cần làm việc với một tổ chức có trụ sở tại Hoa Kỳ, rồi gửi vật liệu sinh sản của họ (tinh trùng, trứng hoặc phôi) đến phòng IVF; cơ sở tại Mỹ sẽ cấy nó vào một người đẻ thuê [ở Mỹ] để tạo ra một thai nhi".

 

Bà Waters đã đi thăm khoảng 450 phòng khám hỗ trợ sinh sản, đặc biệt là ở California, nhưng còn nhiều phòng khám khác ngoài số đó. Bà nói: “Nhiều phòng khám hiếm muộn thực sự có mối liên hệ trực tiếp hoặc gián tiếp với Trung Quốc".

 

Trang web của nhiều phòng khám có phiên bản tiếng Trung; nhiều nơi có bác sĩ hoặc người quản lý từng sống ở Trung Quốc và sau đó chuyển đến Hoa Kỳ để làm việc hoặc mở phòng khám sinh sản, bà Waters tiết lộ.

 

Một số phòng khám sinh sản đã nói với các phương tiện truyền thông dòng chính rằng “có tới 50% khách hàng của họ mỗi năm là đến từ Trung Quốc.

 

Bà Waters cho biết một số hãng truyền thông đã đăng tải đoạn ghi âm, trong đó một công dân Trung Quốc nói rằng trong hai thập kỷ tới, hoặc Trung Quốc hoặc Hoa Kỳ sẽ giữ vị trí dẫn đầu, vì vậy sẽ hợp lý nếu họ có một đứa con mang hai quốc tịch Hoa Kỳ và Trung Quốc, để có thể lựa chọn quốc gia mà họ sẽ sống trong tương lai.

 

Theo Business Wire, thị trường dịch vụ sinh sản của Hoa Kỳ có trị giá khoảng 8 tỷ USD vào năm 2022 và được dự đoán sẽ tăng hơn gấp đôi vào cuối năm 2028.

 

Thay đổi bản chất của việc sinh con

Theo bà Waters, cách nhìn nhận của người Mỹ về việc sinh con bắt đầu thay đổi vào năm 1973 sau phán quyết của Tòa án Tối cao cho vụ Roe vs. Wade. Phán quyết đã tạo tiền lệ cho việc bác bỏ luật phá thai của tiểu bang và hợp pháp hóa phá thai trên toàn quốc.

 

“Đột nhiên, con cái không còn là một phần tự nhiên của hôn nhân hay kết quả tự nhiên của quan hệ tình dục, mà thay vào đó, con cái trở thành một lựa chọn mà cha mẹ có thể chọn có hoặc chọn không có".

 

Bà Waters nói: “Ngành công nghiệp sản xuất trẻ em cũng hoạt động theo cách tương tự”. Công nghệ thụ tinh trong ống nghiệm và mang thai hộ thương mại khiến người ta có thể tạo ra một đứa trẻ theo mong muốn của cha mẹ.”

“Khoảng 75% các phòng khám thụ tinh trong ống nghiệm ở Hoa Kỳ cung cấp xét nghiệm di truyền cho phôi mà họ tạo ra, từ đó đánh giá xem đứa trẻ có xu hướng mắc hội chứng Down hay một căn bệnh không thể chữa trị khác hay không, cũng như giới tính, màu tóc, màu mắt và màu da của chúng.”

 

Bà Waters cho hay, vì dịch vụ thụ tinh ống nghiệm rất tốn kém, chẳng hạn, chi phí cho một đợt tạo phôi dao động từ 15.000 đến 30.000 USD, nên thông thường, các phòng khám hỗ trợ sinh sản sẽ tạo ra nhiều phôi tại cùng một thời điểm. Cộng thêm các khoản phí pháp lý, y tế và phí mang thai hộ, chi phí có thể lên tới 225.000 USD để có một đứa trẻ nhờ phương pháp này.

 

Thông qua xét nghiệm di truyền, cha mẹ có thể chọn chiếc phôi lý tưởng mà họ muốn. “Nếu có những phôi khác, và họ có thể muốn chúng trong tương lai, thì họ có thể đóng băng chúng". Hiện có hơn 1 triệu phôi thai được đông lạnh tại Hoa Kỳ.

 

“Nhưng nếu những chiếc phôi, vì bất kỳ lý do gì, không đáp ứng được các yêu cầu đặc biệt của cha mẹ - ví dự như sai giới tính, có thể mắc hội chứng Down, thì những phôi thai đó sẽ bị hủy đi".

 

Bà Waters chỉ ra rằng, đối với những người tin rằng sự sống bắt đầu từ lúc thụ thai, việc phá hủy phôi thai trong quá trình này là hành động ra tay sát hại “những đứa trẻ chưa sinh ra”.

 

Lo ngại về mặt đạo đức

Bà Waters cho hay, sự phát triển của ngành công nghiệp hỗ trợ sinh sản đang làm dấy lên nhiều lo ngại sâu sắc về nhân quyền.

“Cách thức mà ngành này cấu trúc là chia quá trình thụ thai, mang thai và sinh con ra giữa càng nhiều người càng tốt".

“Người đẻ thuê [được yêu cầu] không có mối liên hệ tình cảm với đứa trẻ mà cô ấy đã chăm sóc và sinh ra".

 

Điều này gửi đi một thông điệp rằng các phòng khám hỗ trợ sinh sản có thể tạo ra đứa con lý tưởng mà cha mẹ mong muốn; và đối với cha mẹ - dù cố ý hay không - thì con trẻ là một sản phẩm có thể được thiết kế để trở thành phụ kiện hoàn hảo cho cuộc sống của họ, bà Waters nói.

 

Cơ quan lập pháp của California đã đề xuất một dự luật yêu cầu hầu hết các chương trình bảo hiểm y tế phải chi trả cho các dịch vụ sinh sản nhờ thụ tinh ống nghiệm cho một người hoặc một cặp đồng giới, bà Waters cho biết.

“Sau khi một người đàn ông mua trứng, thuê tử cung [tức người đẻ thuê] và hoàn thiện các thủ tục giấy tờ cần thiết, thì ranh giới giữa dịch vụ hỗ trợ sinh sản hợp pháp và việc mua bán trẻ sơ sinh sẽ hoàn toàn biến mất”.

 

Bà Waters cảnh báo: IVF ngày nay sẽ trở thành thị trường buôn bán người của ngày mai.

 

(Theo The Epoch Times)

(ntdvn.net; Xuân Hoa biên dịch)