Băng nhạc Balaklava Blues biểu diễn tại lễ hội Womad, thành phố Adelaide, Ảnh: Supplied

 

NAM ÚC - Hai nghệ sĩ người Canada gốc Ukraine thuộc ban nhạc Balaklava Blues, quả là những chiến binh văn hóa. Họ được một người lính trở về từ tiền tuyến, giao nhiệm vụ chia sẻ âm nhạc dân gian Ukraine với thế giới. Cặp đôi nầy gần đây đã biểu diễn ở Adelaide, như một phần của lễ hội Thế giới Âm Nhạc Adelaide, hay World Of Music Adelaide gọi tắt là WOMAD, nơi họ đã chia sẻ câu chuyện của mình với đài SBS.

 

Mark và Marichka Marczyk gặp nhau tại thủ đô Kyiv của Ukraine, trong cuộc Cách mạng Nhân phẩm hay Revolution of Dignity, vào năm 2014.

 

Marichka Marczyk hát những bài ca, tưởng nhớ những thanh niên thiệt mạng dưới tay bạo loạn cảnh sát, khi người dân Ukraine xuống đường bày tỏ sự tức giận, đối với Chính phủ thân Nga lúc bấy giờ.

 

Marichka Marczyk nói “Và tôi nói với bạn điều này, không phải để vẽ nên một bức tranh bi kịch vì cuối cùng chúng ta đã tìm thấy nhau và tìm thấy tình yêu".

"Điều đó rất quan trọng bởi vì nó cho thấy, cho dù thời gian đen tối đến đâu, tình yêu vẫn luôn chiến thắng”.

Khoảnh khắc đó đánh dấu sự khởi đầu của cuộc chiến lãnh thổ với Nga và đặt cặp đôi vào con đường bảo tồn âm nhạc và văn hóa của đất nước họ.

 

Còn Mark Marczyk là một người đàn ông Canada gốc Ukraine.

 

Mark Marczyk nói “Chúng tôi tiếp tục muốn kiểm tra và chắc chắn".

"Chúng tôi thực sự coi trọng thực tế là chúng tôi đang nói thay cho người Ukraine trên các sân khấu văn hóa, cũng như muốn đảm bảo rằng chúng tôi biết mình đang nói về điều gì và chúng tôi đang nói từ tận trái tim mình”.

 

Trở lại năm 2014, anh ấy đã ở Kyiv để thu âm nhạc dân gian truyền thống, nhưng sau đó anh ấy đã gửi lời kể của các nhân chứng về các cuộc bạo loạn, tới người dân đất nước Canada.

 

Khi cuộc xung đột trở nên tồi tệ hơn và người Nga xâm lược các vùng của đất nước Ukraine, anh và nhà dân tộc học Marichka Marczyk quyết định ra tiền tuyến, để hỗ trợ binh lính bằng viện trợ y tế.

 

Nhưng số phận đã lái họ theo một hướng khác, như Marichka Marczyk giải thích  “Theo đúng nghĩa đen, chúng tôi đang đợi xe buýt để đến sân bay Donetsk, nơi diễn ra trận chiến chính".

 

"Trong khi chờ đợi, chúng tôi quyết định hát một bài hát cho những người lính vừa đến từ đó, và họ đã khóc và chúng tôi cùng khóc vì chúng tôi hát một bài hát từ lãnh thổ này mà họ đang chiến đấu”.

 

Cô nói rằng những người lính đã rơi nước mắt, khi nghe những bài hát từ quê hương, mà họ đang ra sức chiến đấu để bảo vệ.

Marichka Marczyk nói “Vị chỉ huy nói với chúng tôi rằng các bạn sẽ không đi đâu cả, bởi vì các bạn đang giữ truyền thống trong giọng nói của mình và các bạn nên sống, các bạn nên tiếp tục làm điều đó, chúng tôi sẽ chiến đấu vì các bạn ở đây”.

 

Thực hiện nhiệm vụ một cách trân trọng, bộ đôi này đã bắt đầu chia sẻ âm nhạc và văn hóa dân gian truyền thống của Ukraine với thế giới.

 

Và kể từ khi Nga xâm lược Ukraine vào năm rồi, ban Balaklava Blues đã biểu diễn hầu nâng cao nhận thức và gây quỹ, để bảo vệ quê hương của họ.

 

Một lần nữa anh Mark Marczyk cho biết “Đó là những gì chúng tôi đã dành cả cuộc đời để bảo tồn và chia sẻ, đến những nơi xa xôi trên hành tinh".

"Bởi vì sau tất cả đối với chúng tôi, Úc thực sự rất xa, chúng tôi chưa bao giờ tưởng tượng được rằng mình sẽ có mặt ở đây, nhưng chúng tôi cảm thấy rất vinh dự khi được chào đón ở đây, để chia sẻ truyền thống của chúng tôi và học hỏi từ những người ở đây".

"Chúng tôi thấy rằng người Úc cũng ủng hộ cuộc đấu tranh đó và hiểu rằng, đó là một tranh đấu cho tự do và dân chủ”.

 

Trong năm qua họ đã huy động được hơn nửa triệu đô-la.

 

Việc nầy bao gồm các khoản đóng góp, từ hàng hóa tại Lễ hội Adelaide.

 

Trong buổi biểu diễn ở nước Úc, khán giả phát hiện ra anh trai của Marichka đang chiến đấu ngoài tiền tuyến.

 

Mark Marczyk nói “Tôi rất tự hào về quyết định của ông ấy vì ông không chỉ chiến đấu cho người dân Ukraine và cho vùng đất của chúng tôi, nhưng đang đấu tranh cho tự do trên khắp thế giới”.

 

Được biết Mark và Marichka đã đến thăm anh ấy, hồi tháng Mười.

 

Marichka Marczyk nói “Anh ấy nói với tôi rằng chỉ cần mang cho tôi chiếc bánh mà tôi thích, loại bánh làm nhà tại và đó là những gì bạn thường làm".

"Tôi đã nghĩ, bạn có điên không? Chỉ là bánh? Không có gì khác? (cười)".

"Thế nhưng chúng tôi đã làm điều đó, chúng tôi mang bánh đến cho anh ấy, bạn biết bánh với sữa đặc và bánh quế nhiều lớp”.

 

Từ biên giới Ba Lan đến tiền tuyến, đó là một chuyến đi kéo dài 48 giờ đồng hồ và di chuyển nhờ đoàn xe quân sự từ thủ đô Ukraine, theo cách mà Mark mô tả, là một hành trình siêu thực không thể tưởng tượng nổi.

 

Mark Marczyk nói “Bởi vì đó là cách duy nhất, bạn có thể vượt qua 40 điểm kiểm soát và có 40 cột chặn".

"Bạn dừng lại ở mỗi cột và tất nhiên một số cây cầu bị đánh bom, nên bạn phải đi qua những đường vòng và sử dụng những loại bè này".

"Kiểu nầy đối với tôi, nó giống như những cảnh trong phim, rồi đi qua những thị trấn ma đã bị phá hủy hoàn toàn và chẳng còn một ai sinh sống”.

 

Cuối cùng họ gặp gỡ với anh trai của cô ấy trên tiền tuyến, trong một nhà máy bỏ hoang.

 

Họ ăn bánh truyền thống và hát những bản dân ca của dân tộc Ukraine.

 

“Chuyến thăm này với anh trai tôi, đã thực sự thay đổi cảm tưởng của tôi trong các buổi biểu diễn".

 

"Trước đó, tôi luôn dành một bài hát cụ thể ở giữa chương trình của chúng tôi cho anh trai mình và tôi luôn khóc, vì không biết anh ấy cảm thấy thế nào, do tôi quá lo lắng".

 

Marichka Marczyk nói "Sau chuyến viếng thăm đó tôi đã ngừng khóc, bởi vì tôi biết anh ấy đang hạnh phúc, qua đôi mắt của anh ấy nói lên điều đó".

"Tôi biết anh ấy đang ở đúng nơi vào một thời điểm rất quan trọng trong lịch sử, anh ấy quyết định rằng mình đã đưa ra quyết định rất đúng đắn, khi bảo vệ vùng đất của chúng ta”,

“Cuối cùng, tất cả những gì chúng ta mong muốn chỉ là một mái nhà nhỏ bé, đặc biệt là trong thời điểm mà chúng ta có thể sắp kết thúc cuộc đời mình, hoặc nghĩ rằng có khả năng cuộc sống của chúng ta có thể kết thúc bất cứ lúc nào".

"Tất cả những gì chúng tôi muốn là một mái nhà. Rồi chúng tôi cảm thấy rằng ở đó với những người lính Ukraine, những người như tất cả mọi người đang chiến đấu vì quê hương, không phải vì lãnh thổ, không phải vì hận thù, không phải vì sự hủy diệt, mà vì tình yêu và gia đình.”

 

Và Mark Marczyk nói “Và tôi thực sự hy vọng anh ấy sẽ trở về nhà, đây là bài hát về quê hương”.