Chi phí cho việc sửa chữa hội trường quá cao đối với cộng đồng nếu xét đến việc sử dụng nó ở thời điển hiện tại. (Cung cấp: Judy Lewis)

 

 

NAM ÚC - Thị trấn Whyte Yarcowie, ở trung bắc tiểu bang Nam Úc, có thể sớm mất đi một trong những không gian công cộng cuối cùng của trong thị trấn này.

 

Ủy hội Hợp nhất Hội trường Công cộng Whyte Yarcowie - Whyte Yarcowie Public Hall Incorporated Committee - đã phải vật lộn để theo kịp việc bảo trì cần thiết cho tòa nhà có tuổi đời hàng thế kỷ.

 

Ủy hội đang cân nhắc việc bán hội trường.

Khi được xây dựng vào những năm 1910, Yarcowie - như tên gọi ban đầu - là một thị trấn nhộn nhịp của các gia đình nông dân và thị trấn phát triển nhờ tuyến đường sắt

 

Hội trường nằm ở trung tâm thị trấn, nơi từng mở một trường học, hai quán rượu và nhà thờ của nhiều giáo phái, bao gồm cả nơi được cho là nhà thờ Anh giáo nhỏ nhất ở Úc.

 

Chủ tịch Ủy hội Hợp nhất Hội trường Công cộng Whyte Yarcowie và cư dân lâu đời của thị trấn, John Wentworth Staker, là nhân chứng cho hội trường này trong thời kỳ hoàng kim của nó.

 

Ông Staker nói “Các buổi hòa nhạc của trường tại hội trường, chúng là sự kiện quan trọng đối với lũ trẻ”.

"Chúng tôi đã tổ chức các lễ hội dâu tay và các buổi tạp kỷ ở đó. Mọi người dựng mái che ở bên ngoài và cùng nhau ăn uống và khiêu vũ."

 

Pam, vợ của ông Staker, đến từ Jamestown gần đó, cho biết hội trường là trung tâm của cộng đồng nhộn nhịp của 50 năm trước.

 

Bà Staker nói: “Chúng tôi đã tổ chức các buổi vũ hội nho nhỏ ở đó và lễ Giáng sinh hàng năm, các lớp học khiêu vũ và câu lạc bộ ngựa dạy cưỡi ngựa.”

 

"Lịch sử của nơi này thật đặc biệt và chúng tôi đã duy trì địa điểm này."

 

Chi phí bảo tồn lịch sử

Mặc dù ông và bà Staker đài thọ nhiều chi phí cho hội trường và các thành viên cộng đồng đã sơn, sửa đường ống nước và làm các việc sửa chữa nhỏ miễn phí, họ nói rằng việc sử dụng hiện tại của hội trường cho thấy vẫn không đủ tiền để duy trì hoạt động của nó.”

 

Ông Staker nói: “Trong hai năm qua, hội trường chỉ tổ chức một số sự kiện.”

"Một chút thu nhập đó không thể trang trải chi phí hoạt động của chúng tôi.”

"Có một số công việc sửa chữa sẽ tiêu tốn hàng nghìn đô-la.”

"Đối với tôi, có vẻ như không đúng, không đúng đạo đức khi đòi phải chi tiền cho một tổ chức không hoạt động được như trước đây nó đã từng."

 

 

Đoàn kịch Vaudeville Troupe  đã thường xuyên sử dụng hội trường trong 20 năm qua. (Ảnh: Judy Lewis)

 

 

Đoàn kịch Whyte Yarcowie Vaudeville Troupe đã tổ chức các buổi diễn tập của họ trong hội trường kể từ năm 1984.

 

Judy Lewis, Giám đốc đoàn kịch cũng nhớ về cộng đồng sôi động từng tồn tại cùng với hội trường nơi đây.

 

Cô Lewis nói "Hội trường không còn là nơi nhộn nhịp nữa. Thậm chí không ai đến dự một cuộc họp về nó".

“Hội trường đã trở thành nơi không còn được sử dụng nhiều nữa.”

 

"Nếu nó không phải là nơi chúng tôi hay lui tới, không ai sẽ sử dụng nó cả."

 

Bán đấu giá.

Nhóm của ông Staker đã nhận được một khoản tài trợ của Hội đồng Miền quê Goyder - Regional Council of Goyder (RSL) - để chuẩn bị bán hội trường.

 

Ông nói: “Đài tưởng niệm chiến tranh ở địa phương được đặt trong khuôn viên hội trường vì khu nhà thuộc sở hữu của một tổ chức cộng đồng.”

"Nếu bạn định bán hội trường, bạn không thể bán nó với một kỷ vật chiến tranh trên miếng đất đó.”

"RSL cho biết bạn có thể nhận được tài trợ để chuyển đài tưởng niệm chiến tranh, vì vậy nó có thể được chuyển đến một khu đất của hội đồng."

 

Sau khi được bán, chỉ còn Dịch vụ Cứu hỏa Miền Quê (CFS) và Nhà thờ Thống nhất (Uniting Church) sẽ vẫn là không gian công cộng trong thị trấn; khách sạn đã đóng cửa vì đại dịch COVID.

 

Ông Staker nói: “Nếu hội trường được bán đi và có đủ tiền, thì Hiệp hội Tiến bộ -  Progress Association - có thể họp trong các phòng họp của sở cứu hỏa CFS để vẫn có một chút hoạt động cộng đồng trong thị trấn.”

 

Bà Staker cho biết trong khi Whyte Yarcowie vẫn còn nhiều cư dân, văn hóa của thị trấn đã thay đổi.

 

Bà nói “Những cư dân hiện tại mới đến trong những năm gần đây chứ không phải sống ở đây từ xưa đến giờ.”

"Họ đến và tận hưởng cuộc sống riêng của họ và tôi nghĩ đó là lý do tại sao họ định cư ở các thị trấn nhỏ hơn.”

"Một khi bạn có xe hơi của mình, khoảng cách không thành vấn đề."