Anh Nguyễn Đồng Hiệp, Ảnh: (SBS – Supplied)
AUSTRALIA - Với tinh thần duy trì phong trào đá banh, một nhóm thân hữu ở Brisbane do anh Nguyễn Đồng Hiệp dìu dắt đã lập đội bóng VNFC, Vietnamese Footbal Association Queensland. Đội banh này đã có đăng ký với chính phủ chính thức từ năm 2010 cho tới bây giờ.
Vừa mới đây trên mạng tràn ngập cảnh dân chúng ở Việt Nam tuôn ra đường hàng hàng lớp lớp để ăn mừng chiến thắng của hai đội nam nữ túc cầu Việt Nam trước hai đội Thái Lan đoạt chức vô địch bóng tròn của SEA Games 31 vừa rồi.
Vừa mới đây trên mạng tràn ngập cảnh dân chúng ở Việt Nam tuôn ra đường hàng hàng lớp lớp để ăn mừng chiến thắng của hai đội nam nữ túc cầu Việt Nam trước hai đội Thái Lan đoạt chức vô địch bóng tròn của SEA Games 31 vừa rồi.
Điều này chứng tỏ bóng tròn là môn thể thao đại chúng ở rất nhiều quốc gia trên toàn thế giới. Do đó không có gì ngạc nhiên khi chúng ta thấy người Việt mình tuy sống ở hải ngoại vẫn thường xuyên tập luyện và tham gia bộ môn này bất kể tuổi tác, bất kể điều kiện.
Hôm nay chúng tôi kính mời quý thính giả theo dõi cuộc trò chuyện với anh Nguyễn Đồng Hiệp, đại diện cho một trong các đội banh của người Việt ở Brisbane.
Hưng Việt: Dạ xin kính chào anh Hiệp ạ
Hiệp Nguyễn: Dạ chào anh Việt, cô Mỹ Dung và chào tất cả thính giả.
Mỹ Dung: Dạ em chào anh Hiệp
Hưng Việt: Dạ trước hết xin anh Hiệp có thể vui lòng cho biết là phong trào túc cầu của anh em chúng ta ở Brisbane này hiện giờ ra sao thưa anh?
Hiệp Nguyễn: Phong trào đá banh thì có ở đây khoảng hơn ba mươi mấy bốn chục năm, không có sôi động lắm tại vì mình không có một cái sân chính thức. Mình cũng có tham dự những giải của bộ Cảnh sát tổ chức hàng năm, hoặc là dự một số giải của những cộng đồng khác và đa số là của cộng đồng người Myanmar.
Hưng Việt: Thưa anh như vậy thì các anh em ở đây có nghĩ tới cái việc thành lập hội túc cầu Việt Nam ở Brisbane hay không ạ?
Hiệp Nguyễn: Bóng đá là một môn thể thao rất thông dụng dễ chơi và rất vui. Như anh thấy sân McEwan Park mà anh em đang đá đây cũng không phải là cái sân chính thức nhưng mà anh em vẫn có thể đá được như thường. Với tinh thần duy trì đội bóng nhóm bóng đá ở đây đã có lập một cái đội bóng VNFC, nghĩa là Vietnamese Footbal Association Queensland. Đội banh này đã có đăng ký với chính phủ chính thức từ năm 2010 cho tới bây giờ.
Hưng Việt: Thưa anh như vậy một khi mà đã đăng bộ với lại chính phủ thì thường mình có thể nộp đơn mình xin tài trợ thì các anh có nghĩ tới hay là đã có thực hiện chuyện đó chưa ạ?
Hiệp Nguyễn: Dạ có nghĩ đến anh. Tuy nhiên nộp đơn lên để xin tài trợ của chính phủ thì thứ nhất là mình phải có một cơ cấu tổ chức quy cũ. Thứ hai mình phải có sân chính thức của đội banh. Khó khăn thứ nhất của đội túc cầu ở Brisbane là chưa có một cái sân chính thức.
Hưng Việt: Dạ thưa anh Hiệp theo chỗ chúng tôi được biết thì hôm lễ Phục sinh vừa rồicó một giải Túc cầu Tứ Hùng gọi là giải bóng tròn Easter đã được tổ chức ở Springfield, thì thưa anh có thể cho biết thêm chi tiết không ạ?
Hiệp Nguyễn: Dạ thưa anh, đầu tiên là do một số anh em của đội Young Boys quen biết với một số anh em của đội Sydney, Melbourne với Perth và hẹn nhau để tổ chức giải nhân dịp mùa Phục sinh. Cuối cùng đội Sydney vì lý do bận rộn với gia đình thành ra họ không có lên được. Chính vì vậy mà thiếu đội. Họ nhờ em và Huy lập thêm một đội nữa và sẵn đó thì hỗ trợ với nhau để tổ chức giải cho hoàn hảo và thành công. Ngoài hai buổi đá thứ Bảy và Chủ nhật 15 với 16/4 vừa rồi thì mình cũng có tổ chức một buổi tiệc karaoke rất là vui khoản đãi anh em cầu thủ ở Perth và Melbourne và những anh em cầu thủ và ủng hộ viên ở đây. Hy vọng trong tương lai mình sẽ có nhiều cơ hội để tổ chức. Không có gì vui bằng thấy được một phong trào khởi động lại. Và không có gì vui bằng thấy nụ cười nở thật tươi trên tất cả khuôn mặt của mọi người đã tham dự buổi đó.
Hưng Việt: Như bửa nay trời u ám mưa gió như vầy mà chúng tôi nhận thấy cũng có hơn 20 anh em ra mà chơi, thì thông thường nếu một ngày mà nắng ráo hơn chút xíu thì thưa anh chắc cái sân này chắc là đông lắm phải không ạ?
Hiệp Nguyễn: Dạ hôm naythì thời tiết không có được hoàn hảo lắm một số anh em bị cảm do thay đổi thời tiết thành ra họ không ra được. Như anh cũng từng biết là đa số anh em ở đây có những cái ký ức Việt Nam rất là nhiều thì có nhiều người không quên được kỷ niệm đáng yêu là đá banh trong mưa thành ra trời mưa này đá càng hấp dẫn.
Bình thường mỗi Chủ Nhật đó thì 20 người là ít hơn của một đội
Hưng Việt: Tức là mỗi đội có hơn 20 người đá
Hiệp Nguyễn: Một đội có ít nhứt 20 người đá
Hưng Việt: Như vậy rồi làm sao đá anh? Thường một đội banh 11 người thôi. Bây giờ 40 người hơn rồi sao mà đá.
Hiệp Nguyễn: Cái môn bóng đá của Brisbane ở đây là môn bóng đá coi như là khác lạ, hấp dẫn và vui thú nhứt của bóng đá trên toàn thế giới
Hưng Việt: Tức là có bao nhiêu đá bao nhiêu.
Hiệp Nguyễn: Thì bây giờ anh chị thấy là cái sân ở đây mình không có lằn biên. Lằn biên chính thức là hàng rào. Mỗi lần banh đụng hàng rào coi như mặc nhiên là banh đã ra khỏi lằn biên. Và anh em nào, mà đụng tay hoặc cơ thể đụng hàng rào thì coi như trái banh đó đã ra ngoài lằn biên. Đó là cái luật chung chung của cái sân bóng 50 người.
Hưng Việt: Cái đó là lằn biên cuối sân. Còn lằn biên mà quanh sân mấy anh để trái banh cho thấy?
Hiệp Nguyễn: Dạ không do con mắt dự đoán tại anh thấy cột đèn đó cũng là một mối phân chia của giữa đường biên. Tuy nhiên khi mình anh em đá ở sân mà không có đủ tiêu chuẩn, với lại anh em mục đích ra sân là để chơi vui thành ra anh em rất là du di về vấn đề luật lệ . Chẳng hạn anh chị thấy là ở đây không có trọng tài. Thành ra đá banh là với kinh nghiệm và tự giác. Anh Việt là một trọng tài chuyên nghiệp cũng biết. Khi mà anh em có lỗi lầm gì anh em tự giác.
Một ngày Chủ Nhật anh em được ra đây, thứ nhất là để chơi vui, được có tinh thần thể thao, được khỏe và để thư giãn cái đầu, tranh cãi và chọc với nhau, giỡn với nhau. Đó là một ngày buổi sáng Chủ Nhật thật là giá trị tuyệt vời với anh em.
Hưng Việt: Thưa anh Hiệp có những buổi anh nói là lên tới 40 anh em hay hơn nữa, rồi làm sao mình biết anh em nào thuộc đội bên nào để mà đá thưa anh? Đâu có đồng phục gì đâu phải không ạ?
Hiệp Nguyễn: Trở lại vấn đề là mình không có quy cũ, không có nguyên tắc, không có luật lệ một cách rõ rệt. Anh em chơi với tinh thần tự giác và có một cái luật không thành văn, nếu mà bình thường anh em ra đầy đủ thí dụ mỗi bên 25 người thì thường chia ra một bên là một bên áo đỏ và một bên áo tạp lục. Anh em nào mà vô thấy một bên nào nhiều quá thì tự động thay màu áo và đá cho bên đá ít.
Mỹ Dung: Dạ em hỏi, nếu như bình thường mấy anh chơi mà không có quá chú trọng nguyên tắc thì tới hồi mà mình đi thi đấu với những cái đội khác có bao giờ nó có trở ngại gì không hả anh?
Hiệp Nguyễn: Cái đó cũng có chị, nhưng mà tùy theo cái giải mình sẽ chọn những anh em cầu thủ. Ở đây cũng có vài anh em là khoảng U60, U70 trở lên. Với những cộng đồng sắc tộc khác chẳng hạn giải cảnh sát đó anh Việt, thì đa số hầu như mỗi lần mình đi dự họ có đến từ 30 đến 40 đội banh. Sau này là có rất nhiều những đội của Phi châu. Mà những đội của Phi châu thì anh em đá rất là vất vả. Thành ra mình phải chọn những cầu thủ trẻ có sức, có khả năng có kỹ thuật để thi đấu với họ. Thì ở đây có một đội banh trẻ Young Boys mang rất nhiều thành tích.
Ở đây thì cũng có một vài anh em đã từng đá trong professional League và có được trả lương. Tuy nhiên mấy anh em đó bây giờ cũng ở vào cái tuổi 30 trở lên. Có một số anh em trẻ ở đây họ rất là đủ khả năng nhưng mà họ không có cơ hội để tiến xa hơn vì lý do chẳng hạn gia đình hoặc không có được cơ hội may mắn để gặp những người mà họ chấm được cái khả năng để mà họ nâng đỡ lên. Thì mình hy vọng nhiều ở một thế hệ trẻ lớn lên. Và cũng có nhiều thế hệ trẻ đang tham gia ở những giải riêng của club ở địa phương họ đang sống hay trong trường họ đang học, thì cũng có nhiều rất nhiều anh em trẻ, có khả năng, mầm non. Còn ở đây thì đa số cũng như anh thấy đa số là mầm già.
Vẫn còn hăng, nó cũng hăng, nhưng mà hăng ở trên cái đầu thôi. Nhưng mà hai cái chân với đầu gối, mắt cá thì họ không có hăng lắm.
Hưng Việt: Thưa anh chơi như vậy thì mình có phải trả tiền hay không? Tiền sân đó, rồi ngoài ra là mình có phải đóng tiền bảo hiểm này kia hay không và như vậy thì mấy anh em tự túc hay là sao ạ?
Hiệp Nguyễn: Từ khi mướn được cái sân McEwan Park Inala này của council từ 2016 đến bây giờ thì coi như là mình có một cái sân bán chính thức của phong trào bóng đá ở đây. Tuy nhiên đây không phải là một cái sân mà mình cảm thấy an tâm để tiếp tục chơi cho lâu dài là tại mỗi năm council bắt mình phải nộp đơn hai lần theo điều kiện để mà mướn cái sân. Chi phí của mỗi sáu tháng council cho mình mướn hiện bây giờ là $370, bao gồm cả tiền điện, tối thứ 4 từ 7 giờ tối đến 9 giờ tối. Thứ Bảy cũng từ 7 giờ tối đến 9 giờ tối luôn và Chủ Nhật từ 8 giờ sáng cho đến 4 giờ chiều. Mình phải có đóng bảo hiểm Public liability
Mỹ Dung: Em nhìn qua nhìn lại mà hổng thấy cô gái nào hết. Không biết đội của anh có phụ nữ không?
Hiệp Nguyễn: Cách đây khoảng chừng 4 năm thì cũng có một cô hai cô phụ nữ đến tham gia. Giới phụ nữ Á châu nhứt là người Việt Nam, thế hệ mà cỡ trung niên thì hầu hết là không có tham gia. Nhưng mà hy vọng mà mình có được cái sân chính thức thì lúc đó mình sẽ phổ biến rộng rãi trong cộng đồng, cái thứ nhất là mang phụ nữ đến tham gia, cái thứ hai là nâng lớp trẻ lên những đưa cháu gái trẻ lớn lên muốn tham gia thì ít nhứt họ cũng có cái sân. Tại vì đối với những phụ huynh ở đây mà mình muốn khuyến khích họ mang con cháu đến thì mình phải có một clubhouse, mình phải có quy cũ đàng hoàng để ít nhất họ chở con cháu đến đây hoặc là con cháu đến đây thì cũng có một sự tin tưởng và họ yên tâm. Thành ra đây cũng là một ước nguyện của cái đội bóng ở Brisbane này. Thì một ngày nào đó nếu mà có được đội banh nữ thì coi như là tuyệt vời.
Đây cũng là một nguyện vọng mà rất nhiều năm của rất nhiều anh em ở đây, nhứt là những anh em mà đã nằm trong ban tổ chức. Hầu như đây là câu nói trên môi của rất là nhiều người có một cái tâm huyết để mà mang cái phong trào bóng đá đi lên và có được một cái clubhouse, một cái sân chính thức giống như những cộng đồng Việt Nam ở những tiểu bang khác. Đây cũng là một số điều mà anh em cảm thấy rất là băn khoăn và hơi e thẹn đối với những cộng đồng khác khi họ lên đây chơi mà mình không có một cái clubhouse để mình tiếp đãi. Mặc dù anh em ở những cộng đồng tiểu bang khác họ rất là thông cảm tại vì họ cũng đã trải qua những cái thời gian giống như ở Brisbane mình đang trải qua. Tụi này cũng đang nổ lực nộp đơn lên để xin để có được một cái sân chính thức lâu dài để mà mình, cái thứ nhất duy trì phong trào bóng đá, cái thứ hai phổ biến thêm phong trào bóng đá, để mình mang nhiều anh em đến đây để chơi, mang những đứa trẻ, thay vì nó lang thang ngoài đường hoặc là nó ở nhà nó chơi game có những cái thụ động nó không có tốt cho sức khỏe và cho cái đầu óc. Nếu mà có được cái sân mình có thể ngoài vấn đề bóng đá mình có thể phát triển thêm như là sân volleyball.
Hưng Việt: Ccuối cùng anh Hiệp còn có điều chi anh muốn chia sẻ với lại đồng hương ở đây về cái phong trào đá banh hay là cũng như về đội banh của mấy anh hay không ạ?
Hiệp Nguyễn: Dạ cũng thay mặt hết tất cả anh em cầu thủ ở đây và ủng hộ viên ở đây cũng cám ơn anh chị đã bỏ thì giờ sáng Chủ Nhật trời mưa đến đây để mà trao đổi về phong trào ở đây. Thì nguyện vọng của tụi này là cũng đã trình bày với anh chị từ buổi đầu cho đến bây giờ đó là tìm được một cái sân để mà phát triển thêm bóng đá và khuyến khích mọi người tham gia và cái nguyện vọng hàng đầu của tụi này là muốn quảng bá thêm để cho giới trẻ nhiều gia đình trong cộng đồng Việt Nam tham gia và họ mang con cháu đến đây để mà cái thứ nhất là phát huy cái phong trào bóng đá, cái thứ hai nữa đây cũng là cái thể thao rất là lành mạnh và bổ ích. Tụi này cũng có cái chương trình hoạch định là cũng tìm một số người anh em có khả năng để mà làm huấn luyện viên dìu dắt những em nhỏ trở lên. Tổ chức được những cái giải để mình cũng có thể nở mặt với những cộng đồng sắc tộc khác.
Hưng Việt: Xin thay mặt cho cô Mỹ Dung cũng như thính giả của đài SBS chúng tôi thành thật cám ơn anh Hiệp rất là nhiều đã dành thời giờ rất là quý báu của anh. Chỉ có một buổi Chúa Nhật để ra sân tập dợt với anh em mà anh đã dành cho chúng tôi như vầy thì xin thân chúc tất cả các anh em nói riêng, cũng như là đội bóng nói chung luôn luôn được phát triển mạnh mẽ, những sở nguyện của các anh em đều được thành đạt như là có sân, có tổ chức quy cũ và cho phong trào đá banh ở đây ngày càng phát triển mạnh mẽ hơn. Riêng anh thì anh Hiệp lúc nào cũng dồi dào sức khỏe để dìu dắt hướng dẫn anh em trong cái môn thể thao lành mạnh này nha. Dạ cám ơn anh.
Hiệp Nguyễn: Cũng cám ơn anh Việt,cám ơn chị Mỹ Dung rất là nhiều
Mỹ Dung: Dạ cám ơn anh Hiệp.
Để tham gia, ủng hộ hoặc muốn biết thêm chi tiết về đội banh này, quý độc giả có thể liên lạc anh Hiệp số: 0414 311 262.
Các đội trang Giải Tứ Hùng. Nguồn: (SBS – Supplied)