Ảnh: Mike Powell/Getty Images

 

 

AUSTRALIA - Một cuộc điều tra của quốc hội đã thu thập các bằng chứng về những gì là hợp lý và cần thiết, để có những biện pháp hỗ trợ cho những người tham gia Chương trình Bảo hiểm Người khuyết tật Quốc gia. Họ nói với cuộc điều tra rằng, tình dục và các biểu hiện thường bị bỏ qua đối với người khuyết tật và cho biết có những giả định tai hại, về những gì cộng đồng người khuyết tật cần đến hoặc mong muốn.

 

Trọng tâm của Chương trình Bảo hiểm Khuyết tật Quốc gia NDIS là lời hứa sẽ giúp người Úc khuyết tật có một cuộc sống đầy đủ.

 

Bà Nicole Lee, Chủ tịch của tổ chức Người khuyết tật Úc, nói rằng điều đó rất rõ ràng

Bà nói “Chính phủ nên có một khuôn khổ để công nhận rằng, tất cả chúng ta đều có quyền sống trong cộng đồng và có được những lựa chọn, giống như những người cùng lứa tuổi không bị khuyết tật".

"Ngoài ra chính phủ phải thực hiện các biện pháp, để thúc đẩy sự hòa nhập và tham gia đầy đủ của chúng ta, vào cộng đồng chung quanh chúng ta”.

 

Trong khi đó những người ủng hộ nói rằng, người khuyết tật có cùng quyền và lựa chọn, bao gồm phát triển tình dục và thể hiện tình dục.

 

Thế nhưng dân biểu đảng Lao động, là ông Mike Freelander, nói rằng trẻ em và người lớn khuyết tật thường xuyên bị phân biệt đối xử.

Ông nói "Tôi chắc chắn đã thấy chính xác những gì bạn đang mô tả".

"Trẻ em hoặc thanh thiếu niên và người lớn, được đưa ra mức độ sử dụng thuốc an thần ngày càng tăng, vì những thứ như thủ dâm và hoạt động tình dục căn bản là bình thường”.

 

Được biết Chương trình Bảo hiểm Khuyết tật Quốc gia, NDIS, đã trải qua những thay đổi lớn lao về việc, công nhận vấn đề tình dục ở người Úc khuyết tật.

 

Tòa án Liên bang đã phán quyết vào năm 2020 rằng, những người tham gia chương trình này có thể nộp đơn, xin đưa các dịch vụ của một người hành nghề mại dâm vào kế hoạch và quyết định của Tòa Phúc thẩm Hành chính, cũng xác nhận điều tương tự.

 

Thế nhưng những người ủng hộ nói rằng, vẫn còn một chặng đường dài để đi.

 

Trong khi đó bà Amanda Damian, một cố vấn tại Dịch vụ Người khuyết tật Northcott cho biết, các nhà lập kế hoạch NDIS không nhất thiết phải được thông báo về các quyền này.

 

Bà nói rằng các dịch vụ của người hành nghề mại dâm, không tự động được coi là hỗ trợ hợp lý và cần thiết, vì người Úc khuyết tật không được coi là cần đến những thứ đó.

Bà nói "Hãy xem các chương trình ‘Down With Love’ hoặc ‘Love on the Spectrum’.

"Tất cả chúng đều hấp dẫn vì quá dễ thương và tiến trình của trẻ sơ sinh rất lớn”.

 

Bà Amanda Damian cũng nói rằng, người Úc khuyết tật cũng bỏ lỡ giáo dục giới tính, vì lý do tương tự.

"Chúng tôi đang tranh đấu với một số vấn đề, với thành kiến xã hội vô thức lớn lao, rằng người khuyết tật không có ham muốn tình dục, họ là người vô tính hoặc không có khả năng đồng ý, vì vậy không có giáo dục vì lý do đó".

"Họ cảm thấy không cần thiết phải giáo dục và hơn nữa, ngày nay vẫn vậy, người khuyết tật bị đưa ra khỏi lớp học, khi giáo dục giới tính diễn ra ở các trường trung học. Do đó họ sẽ có lớp giáo dục giới tính và người khuyết tật sẽ được gỡ bỏ các ngăn cấm vô lý nầy".

 

Trong khi cuộc tranh luận tiếp tục về chi phí ngày càng tăng của Chương trình Bảo hiểm Khuyết tật Quốc gia và tầm quan trọng của nó đối với cuộc sống của người Úc khuyết tật, thì việc sử dụng gái mại dâm trong kế hoạch NDIS tiếp tục gây tranh cãi.

 

Được biết ‘Touching Base’ là một tổ chức vận động cho người bán dâm, tập trung vào quyền của người khuyết tật và người bán dâm.

 

Chủ tịch của tổ chức nói trên, là ông Saul Isbister, nói rằng ông hài lòng khi Bộ trưởng NDIS Bill Shorten, đã công khai ủng hộ chi phí cho người hành nghề mại dâm được đưa vào các kế hoạch chính thức, trái ngược với chính phủ Liên đảng trước đây, đã lên kế hoạch lập pháp để bịt lỗ hổng đặc biệt đó.

 

Thế nhưng ông Isbister nói rằng, nghiên cứu của tổ chức của họ cho thấy có rất ít thay đổi thực sự.

"Trong các cuộc gọi đến trung tâm cuộc gọi NDIA vào tháng 8 và tháng 9 năm nay, khi đặt câu hỏi 'Tôi muốn biết liệu tôi có thể sử dụng các hỗ trợ của mình hay không' để sử dụng gái mại dâm, nhưng thông tin không chính xác tiếp tục được cung cấp cho người tham gia".

"Chúng tôi thậm chí còn được vị trưởng nhóm yêu cầu mong đợi việc từ chối hỗ trợ tình dục trong các kế hoạch của người tham gia, như thể trường hợp WMF tức là quyết định của Tòa Phúc thẩm Hành chính, cho phép người bán dâm được đưa vào các kế hoạch NDIS, là chưa bao giờ xảy ra”.

 

Còn bà Nicole Lee nói rằng, người khuyết tật có quyền được kết nối tình dục lành mạnh.

 

Bà cho biết, việc nhận ra nhu cầu tình dục và sự thân mật của người Úc khuyết tật, không bao giờ nên được xem là không quan trọng.

"Các mối quan hệ và tình dục lành mạnh, an toàn có thể hỗ trợ sức khỏe, phúc lợi, tình cảm thân thuộc và hòa nhập".

"Đối với một số người trong chúng ta, sự hỗ trợ liên quan đến tình dục, các mối quan hệ và sự thân mật tình dục, cũng như sửa chữa những tổn hại gây ra cho mối liên hệ giữa chúng ta với cơ thể của chính mình, với những người khác trong môi trường an toàn và được hỗ trợ bởi những người mà chúng ta tin tưởng, là một nhu cầu hoàn toàn hợp lý và cần thiết”.