Bộ trưởng Môi sinh Úc Đại Lợi, Tanya Plibersek, phát biểu trong Giờ chất vấn tại Hạ viện tại Tòa Nghị Viện, ở thủ đô Canberra, Thứ Tư, ngày 6 tháng 9 năm 2023. (Hình ảnh AAP/Lukas Coch) KHÔNG LƯU TRỮ Nguồn: AAP / LUKAS COCH/AAPIMAGE
AUSTRALIA - Chính phủ liên bang đã đưa luật về kế hoạch sửa đổi lưu vực sông Murray Darling với Nghị viện. Nhưng kế hoạch này đã bị phản đối từ cả Liên minh và Đảng Xanh, họ cho rằng cần phải làm nhiều việc hơn nữa.
Các cửa xả lũ đã mở trên hệ thống sông phức tạp nhất của Australia.
Dự luật sửa đổi kế hoạch quản lý Lưu vực sông Murray Darling hiện đang được đưa ra trước Nghị viện, do Bộ trưởng Môi sinh Tanya Plibersek đưa ra.
Để giải quyết những năm hạn hán và phân bổ mực nước cho ngành công nghiệp, nông nghiệp và cộng đồng, kế hoạch này nhằm mục đích trả lại 450 gigalit nước bổ sung cho môi trường vào tháng Sáu.
Bộ luật đã đẩy thời hạn này đến tháng 12 năm 2027.
Bà Tanya Plibersek nói rằng Đảng Lao động đã và đang làm mọi thứ có thể để giải quyết những gì mà bà mô tả là chính phủ Liên minh cũ đã bỏ bê trong nhiều năm.
"Gần đây hơn, chúng ta đã thấy một bức tranh rất khác. Hơn 80% lượng nước được cung cấp cho kế hoạch đã được thực hiện khi Đảng Lao động nắm quyền, chỉ 16% dưới thời Đảng đối lập. Và trên thực tế, khi tôi trở thành Bộ trưởng môi trường, chỉ có 2 gigalit trong số 450 gigalit nước môi trường bổ sung đã được chuyển giao."
Bà nói rằng kế hoạch quản lý sửa đổi là cách tốt nhất cho tương lai phía trước.
"Kế hoạch này mang lại nhiều thời gian hơn, nhiều tiền hơn, nhiều lựa chọn hơn và nhiều trách nhiệm hơn. Chúng tôi quyết tâm mang lại nhiều nước hơn cho môi trường, mang lại sự chắc chắn hơn cho nông dân và cộng đồng cũng như ba triệu người sống dựa vào hệ thống sông này cho cuộc sống của họ."
Nhưng phe đối lập không hoàn toàn bị thuyết phục.
Thượng nghị sĩ Perin Davey cho biết kế hoạch lưu vực sông Murray Darling luôn nhận được sự ủng hộ nhất định của lưỡng đảng trong nhiều năm - nhưng sự ủng hộ đó hiện đang được thử nghiệm.
"Một số phần nhất định, chúng tiếp tục nhận được sự hỗ trợ của liên đảng, chẳng hạn như việc gia hạn thời gian - điều này cũng nhận được sự hỗ trợ của một số chính quyền tiểu bang bao gồm Victoria và New South Wales. Nhưng việc ràng buộc những phần mở rộng đó với việc mở lại các chương trình mua lại (nước) và làm suy yếu chính sách các biện pháp bảo vệ kinh tế và xã hội, đã được Tony Burke viết trong kế hoạch Lưu vực năm 2012 đang thực sự thử thách tình hữu nghị. Đó là lý do tại sao tôi kêu gọi những sửa đổi này đưa tới một cuộc điều tra toàn diện của Thượng viện và để cuộc điều tra được công bằng, chúng ta hãy đến nói chuyện với những cộng đồng sẽ bị ảnh hưởng nhiều nhất bởi những thay đổi này."
Đảng Xanh nói rằng họ không thể ủng hộ kế hoạch sửa đổi ở dạng hiện tại.
Họ muốn bổ sung các cơ chế giám sát nghiêm ngặt để đảm bảo tất cả 450 gigalit dành cho môi trường trên thực tế đều được thu hồi.
Thượng nghị sĩ Sarah Hanson-Young từ Nam Úc cho biết đã có một thập kỷ thất hứa trong việc quản lý nước ở Lưu vực.
"Còn một chặng đường dài phía trước. Bao nhiêu sẽ được chuyển giao vào cuối năm tài chính tiếp theo? Bao nhiêu sẽ được chuyển về trước cuộc bầu cử tiếp theo? Chúng ta nóng lòng muốn đến năm 2027, và chúng tôi phát hiện ra rằng không có gì nhiều hơn nữa sẽ được đảm bảo. Tất cả những điều luật quy định hiện nay chỉ là một lời hứa. Chà, chúng tôi biết điều gì sẽ xảy ra với những lời hứa khi nói đến Murray và đến Nam Úc. Đảng Lao động và đảng Tự do tiếp tục không giữ lời."
Kế hoạch sửa đổi cũng được cho là sẽ thu hút một số phản đối bên ngoài Nghị viện.
Victoria và nông dân ở đây vẫn phản đối kế hoạch mới dưới hình thức hiện tại.
Andrew Leahy từ Liên đoàn Nông dân Victoria cho biết nó đã phá hủy hơn một trăm năm hợp tác quản lý sông Murray và khiến các cộng đồng nông dân ở phía bắc Victoria rơi vào tình trạng khó khăn.
Trong khi đó, cộng đồng các quốc gia bản địa cho biết kế hoạch hiện tại nhằm buộc các cơ quan chức năng phải quan tâm đến các giá trị bản địa và việc sử dụng nước - nhưng chúng thường xuyên bị bỏ qua.
Họ nói rằng kế hoạch sửa đổi không đảm bảo quyền sở hữu và kiểm soát nước của Thổ dân trên đất nước của họ.