Giấy chứng nhận nhập tịch cho John Corea, người gốc Corea. Ảnh: Được cung cấp / Được cung cấp / Jay Song
Nước Úc luôn tự hào là một xã hội đa văn hóa, thế nhưng không phải lúc nào cũng như vậy. Mỗi nền văn hóa mới phát triển mạnh mẽ ở đây, đều phải bắt đầu với một cá nhân hoặc gia đình thích phiêu lưu mạo hiểm, những người đã mạo hiểm vượt đại dương để đến Úc. Trong loạt bài này, chúng tôi đang cố gắng tìm kiếm những người tiên phong đầu tiên đó. Hôm nay câu chuyện về John Corea, người Đại Hàn đầu tiên coi nước Úc là quê hương.
Nằm dọc theo sông Murray trên biên giới giữa New South Wales và Victoria, là các thị trấn Mildura ở bờ phía nam, và Gol Gol, ở phía bắc.
Đây lại là nơi mà vào năm 1876, một thanh niên ở xứ Đại Hàn đã đến sống nốt phần đời còn lại của mình.
Đây là câu chuyện của John Corea, người dường như là dân gốc Đại Hàn di cư đầu tiên được ghi nhận đến Úc.
Câu chuyện về John lần đầu tiên được Tiến sĩ Jay Song phát hiện, bà hiện giảng dạy tại Đại học Melbourne và cũng là một người Úc gốc Hàn.
Khi nghiên cứu về chuyện di cư sớm sủa từ Đại Hàn, chính tên gọi của quốc gia này đã khiến bà phát hiện ra một người đàn ông có cái tên họ đặc biệt.
Tiến sĩ Jay Song nói “Cái tên John Corea xuất hiện, khi tôi đang tìm kiếm một số người Đại Hàn nhập cư đầu tiên ở Úc".
"Và tôi đã xem kho lưu trữ quốc gia với một vài từ tìm kiếm, với một vài họ nghe giống tiếng Hàn như Kim, Park, Lee, Cheong, Bài hát, và những thứ tương tự".
"Nhưng việc tìm kiếm họ cực kỳ khó khăn vì cách họ phát âm khác với cách họ viết".
"John Corea đã tìm ra hồ sơ nhập tịch của mình và đó là năm 1894".
"Tôi không thể tin vào mắt mình vì đó là năm 1894, Đại Hàn vẫn là một triều đại, đó là triều đại Choseong".
"Vì vậy tôi không thể tin được làm thế nào ông ấy đi du lịch, làm thế nào ông ta đến được nơi đây”.
Việc tìm kiếm những thành viên đầu tiên của một cộng đồng, có thể mang lại rất nhiều điều về hoàn cảnh của những người di cư, trong thời kỳ đầu tiên trong lịch sử hiện đại của Úc.
Các quốc gia xuất xứ thường được viết một cách ngẫu nhiên, đề cập đến các khu vực hoặc quốc gia đôi khi chỉ liên quan một cách mơ hồ đến người di cư.
Và ngay cả khi những cái tên không bị xáo trộn, chính những người di cư đã chọn những cái tên mới.
Tiến sĩ Song đã tìm thấy một người đàn ông, dường như đặt tên mình theo tên đất nước của mình.
Bây giờ bà phải chắc chắn rằng anh ta thực sự là người gốc Hàn.
Tiến sĩ Jay Song nói “Tôi không biết tên thật bằng tiếng Hàn của ông ấy nhưng khi nhập quốc tịch, ông đã đặt cho mình một cái tên tiếng Anh là John Corea".
"Nhưng sau đó tôi vẫn không chắc, liệu ông ấy là người Đại Hàn hay người Ý".
"Đến năm 1921, hồ sơ bệnh viện Adelaide cho thấy rằng, ông ấy đã để lại một ghi chú rằng ông được sinh ra, nơi sinh của ông được ghi là Nhật Bản".
"Vì vậy, tôi chắc chắn một trăm phần trăm rằng, anh ấy là người Đại Hàn”.
Khi ông nầy sinh vào năm 1859, Triều Tiên là một vương quốc nằm dưới sự bảo hộ của Trung Quốc, nhưng vào năm 1910, đất nước này bị Nhật Bản xâm lược và đô hộ.
Kể từ thời điểm đó, nơi sinh của John Corea chính thức được coi là người Nhật.
Sau đó, Tiến sĩ Song phát hiện ra John Corea mới 17 tuổi, khi ông đến Úc vào năm 1876, trên một con tàu tên là Lochiel, một tàu buôn chè hoạt động giữa Thượng Hải và Sydney.
Ông ấy làm nghề xén lông cừu và thợ mỏ.
Tiến sĩ Song đăng câu chuyện của ông nầy trong một bài báo, thu hút sự chú ý của các thành viên khác trong cộng đồng người Úc gốc Hàn.
Một trong số họ, Yongdaeo Jo là một thanh niên di cư từ Đại Hàn đến chính vùng hẻo lánh nơi John Corea sống.
Yongdaeo nói “Lần đầu tiên tôi đọc được bài báo, bởi vì tôi đã ở Úc được khoảng 9 năm, đó là một câu chuyện thực sự thú vị bởi vì vào cuối thế kỷ 19, ông ấy đã tự mình đến lúc 17 tuổi, và bằng cách nào đó ông ấy đã sống sót một mình".
"Tôi không biết liệu ông ấy có nói được tiếng Anh hay không, ông không có gia đình nào ở đây, ông ấy chưa bao giờ kết hôn cũng như chưa bao giờ bỏ con cái ở đây".
"Vì vậy tôi thực sự cảm thấy buồn khi kết thúc, tôi xin lỗi".
Người thanh niên này đến nhận diện ông John Corea.
Yongdaeo nói “Chúng tôi có một chút điểm giống nhau, ông ấy và tôi đến Úc và định cư ở Gol Gol, một thị trấn rất nhỏ, thậm chí bây giờ tôi hầu như không tìm thấy người Đại Hàn ở đây và cả hai chúng tôi có lẽ làm việc rất chăm chỉ trong một khu vực trang trại".
"Tôi cảm thấy như ông ấy là gia đình của mình và điều đó kích thích trí tưởng tượng của tôi".
"Có lẽ John rất thích các nước phương Tây, hoặc có thể anh ấy vô tình lên thuyền và đi nhầm tàu".
"Ông ấy có lẽ khỏe hơn tôi và không biết làm thế nào ông ta sống sót ở đây”.
Sự cô đơn rõ ràng của ông John Corea ở Úc, là điều khiến những người Úc gốc Hàn ngạc nhiên, khi biết về câu chuyện của ông ấy.
Một người Úc gốc Hàn khác, đã đọc câu chuyện của ông John và liên hệ với Tiến sĩ Song.
Tên anh ấy là Jaedon Shin, và anh ấy là một nghệ sĩ ở Melbourne.
Anh ấy cũng tìm thấy sự cộng hưởng với số phận của chính mình, trong cuộc đời của ông John Corea.
Jaedon Shin nói “Ông ấy không có lựa chọn nào khác, không biết mình đang ở đâu và chỉ làm theo số phận của mình".
"Đó là một cảm giác khá bi thảm đối với tôi, không có bất kỳ cộng đồng nào, tôi không thể tưởng tượng được cuộc sống thực của ông ấy như thế nào”.
Và anh ấy nhấn mạnh tầm quan trọng của cộng đồng người Úc gốc Hàn ngày nay, điều mà ông John Corea không có được.
Jaedon Shin nói “Tôi đang sống ở Úc nhưng tôi đang sống ở một 'hòn đảo' nào đó của cộng đồng người Đại Hàn, chúng tôi giúp đỡ lẫn nhau và chia sẻ nhiều trải nghiệm văn hóa như ẩm thực, tin tức và ngôn ngữ".
"Đúng là ông ấy đang sống ở đảo, nhưng ông ấy ở một mình”.
Lúc đầu, ông John Corea muốn làm việc trong lãnh vực khai thác mỏ ở Tây Úc.
Nhưng tiến sĩ Jay Song phát hiện ra rằng, ông đã bị từ chối vì một lý do mà bà không bao giờ ngờ tới.
Tiến sĩ Jay Song nói “Bộ trưởng khai thác mỏ ở Tây Úc đã từ chối đơn xin khai thác của ông ấy, vì ông đã nhập tịch ở New South Wales".
"Vì vậy tôi sẽ nói rằng, điều đó không liên quan gì đến phân biệt chủng tộc vào thời điểm đó, nhưng nó liên quan nhiều hơn đến chủ nghĩa địa phương, ví dụ như việc nhập tịch New South Wales không được WA công nhận”.
Sau khi bị Tây Úc từ chối, ông John Corea cuối cùng đã được phép khai thác ở New South Wales.
Ngoài ra có những manh mối, khiến ông ấy biến mình thành một phần của cộng đồng.
Khi ông làm mất một tấm séc trị giá 150 bảng Anh, không chỉ những người thân thiện đã mang nó trở lại cho ông ta, mà câu chuyện còn được đưa tin.
Tiến sĩ Jay Song nói “Ông ấy xem bóng đá với các đồng nghiệp của mình và làm mất một tấm chi phiếu".
"Ông ấy thậm chí không nhận ra mình đã làm mất một tấm séc, nhưng đôi khi tấm chi phiếu được tìm thấy sau đó trên cùng một sân bóng đá".
"Đó là một tin tức về người nổi tiếng, ý tôi là chúng ta chỉ có thể tưởng tượng vào 150 năm trước, việc mất tấm chi phiếu sẽ là một tin tức lớn ở một thị trấn địa phương như Gol Gol”.
Khi qua đời vào năm 1924 ở tuổi 65, ông John không có gia đình, không vợ con.
Thế nhưng bạn bè đã tham gia để tổ chức tang lễ cho ông.
Jay Song nói “Ông ấy mất năm 1921 do mắc bệnh lao".
"Tôi đoán rõ ràng là, do điều kiện làm việc ở các thị trấn khai thác mỏ không được tốt lắm".
"Ông ấy qua đời ở tuổi 65 và được chôn cất tại Mildura ngày nay, thuộc Victoria”.
Để hiểu rõ hơn về cuộc đời của người tiền bối trong chuyến đi đơn độc đến vùng hẻo lánh của nước Úc, Tiến sĩ Jay Song quyết định đi theo con đường của ông, bà lái xe từ Sydney đến Gol Gol.
Bà Jay Song nói “Ôi Chúa ơi, tôi phải làm như vậy! Tôi phải theo bước chân của ông John Corea".
"Tôi chỉ cần trải nghiệm những gì ông ấy đã trải qua, cũng như muốn tưởng tượng những gìông ấy đã trải qua về mặt địa lý và không gian”.
Khi đến nơi, Tiến sĩ Song đã nhờ sự giúp đỡ của các nhà sử học địa phương, để xác định vị trí ngôi mộ bị bỏ hoang của ông John Corea.
Tiến sĩ Song nói “Hội lịch sử Wentworth hết sức hữu ích trong việc tìm kiếm các tài liệu lưu trữ cũ".
"Người quản lý nghĩa trang đã giúp tôi tìm địa điểm chôn cất của ông ấy ở khu Presbyterian của nghĩa trang Nicholson Point, nơi ông John Corea được chôn cất".
"Tôi đã có thể xác định được số lô nên tôi đã đến ở đó rồi mới tính, bởi vì nó chỉ được đánh dấu bằng hàng và số".
"Không có gì cả, chẳng có bia mộ, không có dấu hiệu, nó chỉ là một mảnh đất trống”.
Tiến sĩ Jay Song đã cố gắng tôn vinh ngôi mộ của ông ấy, bằng những lời cầu nguyện.
“Có lẽ tôi là người đầu tiên đến thăm mộ ông ấy".
"Tôi biết ông ấy là người Đại Hàn nên ông ấy muốn một bát cơm và một bát kim chi, vì vậy tôi đã mời một ít kim chi ở đó, cũng như cố gắng tìm một ít rượu Đại Hàn".
"Nhưng tôi không thể tìm thấy nó ở Gol Gol hay ở Mildura, không thể nào tìm thấy ở bất kỳ cửa hàng tạp hóa Đại Hàn nào".
"Vì vậy, tôi chỉ rót một ly Cooper's là bia Úc, hy vọng ông ấy thích Cooper's thay vì rượu Đại Hàn”.
Lấy cảm hứng từ cuộc phiêu lưu của Tiến sĩ Song, anh Yongdaeo quyết định làm điều tương tự, biến ngôi mộ bị lãng quên của ông John Corea, thành một nơi hành hương.
Anh ấy đã viết thư cho tiến sĩ Jay Song, để hỏi vị trí chính xác.
Anh nói “Ngôi mộ của ông ấy chỉ cách chỗ tôi ở khoảng 15 phút lái xe".
"Và tôi đã nói với vợ tôi, ‘Này, chúng ta nên cùng nhau đi’. Vì vậy, tôi đã mang theo một chai Soju, một loại rượu truyền thống của Đại Hàn".
"Tôi rót một ly và chúng tôi cùng nhau cầu nguyện cho ông ấy”.
Là một nghệ sĩ đến từ Melbourne, vẫn anh Jaedon chưa có cơ hội thực hiện chuyến đi, nhằm vẽ một bức chân dung theo trí tưởng tượng đối với ông John Corea.
Anh ấy định đến thăm Gol Gol, với hy vọng việc nầy sẽ giúp truyền cảm hứng cho anh ấy.
Và anh ấy đã đồng cảm với ông John.
Anh Yongdaeo nói “Tôi muốn vẽ chân dung, nhưng tôi không có hình ảnh thực của ông ấy, vì vậy tôi phải tưởng tượng".
"Ý tưởng của tôi là, trộn chân dung tự họa của tôi và chân dung của ông ấy lại với nhau".
"Tại thời điểm này, tôi không thể tưởng tượng được cuộc sống của ông ấy là gì".
"Nếu tôi có thể đến thăm mộ của ông ta, thị trấn của ông ấy ở, thì việc đó sẽ rất hữu ích cho tôi trong việc tưởng tượng ra”.
Mỗi câu chuyện của một người tiên phong trong cộng đồng đều khác nhau và mang lại những điều khác nhau.
Với John Corea, loạt bài về nguồn gốc sắc tộc đề cập đến các vấn đề về tên, cách đặt tên cũng như quốc gia xuất xứ của ông ta.
Đó cũng là một cuộc phiêu lưu truyền cảm hứng cho những người theo dõi ông ấy, vì họ cảm nhận được cuộc sống của anh ấy khó khăn như thế nào, một mình ở vùng hẻo lánh, cũng như không bao giờ gặp lại đất nước của mình.
Giống như cộng đồng của sắc dân họ hỗ trợ lẫn nhau, họ đã đưa ra quan điểm để cho ông John Corea không đơn độc, ít nhất là ở thế giới bên kia của ông ấy.
Như thể, 100 năm sau cái chết của ông ta, cuối cùng ông đã tìm thấy ngôi nhà mới của mình, trong cộng đồng người Úc gốc Hàn ngày nay.