Mathew Boyd-Skinner. Nguồn: SBS
Đau lưng, các vấn đề về sức khỏe tâm thần và viêm khớp chỉ là một số trong những căn bệnh mãn tính ảnh hưởng đến hai trong số năm người lao động Úc. Một báo cáo mới đã phát hiện ra rằng một phần ba những người gặp phải những tình trạng như vậy đã nghỉ việc do căng thẳng và thiếu sự hỗ trợ.
Mathew Boyd-Skinner mắc bệnh Crohn, một căn bệnh mãn tính gây viêm đường tiêu hóa, và các triệu chứng của ông bao gồm mệt mỏi cực độ và đau bụng.
“Khi tôi không khỏe, cơn đau mãn tính xảy ra, nó xảy ra hàng ngày, cực kỳ đau. Một số ngày, tỷ lệ đau lên đến 10/10, một số ngày có thể chỉ là 6 hoặc 7, nhưng cơn đau vẫn tồn tại.”
Mặc dù hiện đang làm nhân viên pha chế tại một xe bán cà phê lưu động, Boyd-Skinner cho biết rất khó để tìm được nơi làm việc có thể hiểu được tình trạng và các triệu chứng bệnh của ông.
“Tôi đã từng làm việc ở một số nơi trước đây không hỗ trợ nhiều cho bệnh Crohn của tôi, điều này khiến tôi rất khó khăn khi làm việc ở đó. Khi đó, tôi là người quản lý nên rõ ràng là có nhiều nhiệm vụ hơn, nhưng không có sự hỗ trợ nào cả."
Ông Boyd-Skinner cho biết vì căn bệnh của ông không biểu hiện rõ nên nơi làm việc trước đây xem như ông không hề mắc bệnh này.
Ông cho biết đã trải qua tình trạng thiếu sự chăm sóc và hỗ trợ, điều này cuối cùng khiến ông phải nghỉ việc.
“Tôi tin rằng người ta không hiểu về tình trạng này, vì vậy nó chắc chắc gây ảnh hưởng lớn khi làm việc tại đó, chủ yếu là về mặt tinh thần. Chỉ là một câu hỏi nhanh anh có ổn không, hoặc hãy hỏi thăm hoặc hỏi ai đó để hiểu về tình trạng bệnh của tôi.”
Theo một nghiên cứu mới từ một nhóm ủng hộ phúc lợi bệnh nhân, nhiều người Úc đã từng ở trong tình huống tương tự.
Báo cáo Working Well phát hiện ra rằng cứ ba người lao động mắc bệnh mãn tính thì có một người cảm thấy buộc phải nghỉ việc vì tình trạng bệnh của mình.
Bà Diedre Mackechnie, Giám đốc điều hành của Hiệp hội Ủng hộ bệnh nhân Úc, cho biết trong nhiều trường hợp mắc bệnh mãn tính, ngay cả những tình huống hàng ngày tại nơi làm việc cũng có thể khiến nhân viên cảm thấy rất khó chịu.
"Có thể là những điều đơn giản như bàn làm việc của họ hơi xa nhà vệ sinh, hoặc có những vấn đề khiến nơi làm việc trở nên hơi khó khăn, và thường thì điều này dẫn đến chuyện họ phải nghỉ việc."
Báo cáo cho thấy nỗi sợ bị phân biệt đối xử cũng ngăn cản mọi người tiết lộ tình trạng của mình.
Diedre Mackechnie, là giám đốc điều hành của Hiệp hội Ủng hộ bệnh nhân Úc, bà cho biết nhiều nhân viên tránh yêu cầu thêm ngày nghỉ bệnh hoặc giờ làm việc linh hoạt vì sợ bị sa thải.
Bà nói “Nhiều khi họ thậm chí còn không công khai tình trạng bệnh mãn tính của mình, vì thực sự lo ngại về bất kỳ sự thiên vị hay phân biệt đối xử nào mà họ có thể gặp phải, vì vậy họ sẽ giữ kín tình trạng bệnh của mình.”
Tình trạng mãn tính phổ biến nhất tại nơi làm việc là đau lưng, tiếp theo là các vấn đề về sức khỏe tâm thần, hen suyễn, viêm khớp và tiểu đường.
Bà Mackechnie cho biết các nhà tuyển dụng có thể thực hiện những thay đổi đơn giản để bảo đảm tất cả nhân viên có thể làm việc hết khả năng của mình.
“Có thể là những điều chỉnh rất nhỏ, có thể tạo ra sự khác biệt và thực sự giúp người đó tiếp tục làm việc, điều này theo quan điểm của người sử dụng lao động là tuyệt vời. Họ giữ chân được nhân viên của mình, thậm chí theo quan điểm xã hội rộng hơn, thật tuyệt khi người đó vẫn được làm việc, không phải tiếp cận các chế độ phúc lợi của chính phủ khi họ thực sự muốn làm việc."
Chuyên gia về chứng đau mãn tính Joshua Pate cho biết điều quan trọng là phải nhận ra rằng những tình trạng này không chỉ ảnh hưởng đến người lớn.
“Đánh giá mới nhất về bằng chứng về số trẻ em đang phải đối mặt với chứng đau mãn tính cho thấy có khoảng 5 trẻ em trong mỗi lớp học đang phải đối mặt với những thách thức này. Con số đó lớn hơn chúng ta mong đợi, và tôi đoán là mọi người đang che giấu những thách thức này nhiều như thế nào.”
Ông Pate nỗ lực xây dựng chương trình giáo dục và hiểu biết về các tình trạng bệnh lý mạn tính trong lớp học và ông cho biết điều này đang mang lại những tác động tích cực đáng kể.
“Một trong những điều thực sự thú vị là một hiệu trưởng đã phản hồi với chúng tôi rằng có nhiều sự đồng cảm hơn ở sân chơi. Vì vậy, ngay cả những đứa trẻ không gặp phải những thách thức của chứng đau mãn tính, chúng cũng có thể đồng cảm hơn. Việc học tập đang thúc đẩy sự đồng cảm."
Từ sân chơi đến nơi làm việc, sự đồng cảm cũng có tác động rất lớn đến trải nghiệm sống và làm việc của ông Boyd-Skinner khi mắc phải căn bệnh mãn tính.
“Tôi đang làm việc cho hai người tuyệt vời. Họ rất hiểu tình trạng của tôi và điều đó khiến tôi muốn đi làm dễ dàng hơn nhiều."