Cựu thượng nghị sĩ Natasha Stott Despoja lãnh đạo Ủy ban Hoàng Gia điều tra về nạn Bạo lực gia đình, và Bạo lực tình dục ở tiểu bang Nam Úc. (ABC News: Brant Cumming)

 

 

NAM ÚC - Ủy ban Hoàng gia điều tra về Nạn Bạo lực gia đình và Bạo lực dục ở Tiểu bang Nam Úc đã được báo lại rằng việc thiếu các dịch vụ trọng yếu ở các khu vực vùng quê để thu thập bằng chứng về hành vi tấn công tình dục đã khiến một số nạn nhân sống sót từ chối các vụ truy tố thủ phạm tiềm tàng.

 

Ủy ban Hoàng Gia được thông báo rằng ngày càng có nhiều nạn nhân sống sót phải đi một chặng đường xa xôi để khám nghiệm pháp y, có cả một trường hợp một phụ nữ phải đi xe buýt.

 

Giám đốc Dịch vụ An toàn Chấn thương Phục hồi và Sức khỏe Tiểu bang Nam Úc (Health and Recovery Trauma Safety Services - HARTSS), Katrina Dee, đã nói với ủy ban rằng nạn nhân sống sót ở các khu vực vùng quê và vùng xa xôi hẻo lánh đôi khi phải tự mình đi đến thành phố Adelaide hoặc thị trấn Alice Springs để làm các khám nghiệm.

 

Bà nói, "Những sự chậm trễ này kéo dài nhiều giờ do khoảng cách địa lý khá xa, và tôi biết những trường hợp trong 12 tháng qua khi mọi người phải tự mình đi tới đi lui".

 

"Một nạn nhân sống sót đã đi xe buýt trong một chuyến đi rất xa, một người cha đã đưa con gái mình đi những chặng đường rất xa đến nỗi họ cần phải ở lại qua đêm để có thể quay về nhà an toàn vào ngày hôm sau".

 

HARTSS quản lý dịch vụ của cơ quan Yarrow Place — là cơ quan y tế hàng đầu của nhà nước trong việc ứng phó với tình huống hiếp dâm và tấn công tình dục. Cơ quan này tiến hành các cuộc khám nghiệm pháp y.

 

 

Katrina Dee là giám đốc Dịch vụ an toàn chấn thương phục hồi và sức khỏe  South Australia's Health and Recovery Trauma Safety Services của tiểu bang Nam Úc. (Ảnh: Cung cấp bởi SA Health)

 

 

 

Cath Hillard, là cảnh sát trưởng của Lực Lượng Cảnh sát Nam Úc, nói với ủy ban rằng khi không có xét nghiệm tại địa phương, thì cách tốt nhất là các cảnh sát nên vận chuyển nạn nhân sống sót đến thành phố Adelaide, trừ khi nạn nhân sống sót muốn làm cách khác.

 

Khi luật sư Katie-Jane Orr hỏi liệu có những trường hợp nào mà việc di chuyển chặng đường xa như vậy có thể đủ để ngăn cản nạn nhân -người sống sót - thực hiện việc khám nghiệm hay là không, cảnh sát trưởng trả lời bằng một từ: "có".

 

Bà Orr hỏi: "Và điều đó đã xảy ra chưa?",

Cảnh sát trưởng Hillard trả lời: "Có".

"Tôi hiểu rằng vấn đề này đã tồn tại ít nhất 5 năm và đó là thông qua kinh nghiệm cá nhân trong các lần nhận nhiệm vụ".

 

Ủy ban Hoàng gia điều tra về Nạn Bạo lực Gia đình, và Bạo lực Tình dục ở Tiểu bang Nam Úc đã  điều tra về việc phòng ngừa, can thiệp sớm, ứng phó của tiểu bang, phục hồi và chữa lành, cũng như việc phối hợp giữa các công việc. (ABC News: Brant Cumming)

 

 

 

Cảnh sát trưởng Hillard cho biết các sĩ quan làm việc với các cơ quan y tế địa phương để phối hợp việc chở nạn nhân đi khám nghiệm khi có thể, bao gồm cả làm việc với Dịch vụ chuyên chở y tế bằng máy bay của tổ chức  Royal Flying Doctor Service

 

Nhưng bà cho biết cần có hai cảnh sát khi nạn nhânđi cùng cảnh sát, gây gánh nặng cho các nguồn lực ở địa phương.

 

Bà nói, "Khi họ vận chuyển nạn nhân đến thành phố Adelaide, thì họ không thể  ứng phó với bất kỳ vấn đề nào khác có thể xảy ra ở một khu vực cụ thể nào đó".

 

Ủy viên nghe lại rằng việc đào tạo chuyên biệt đã được cung cấp cho các bác sĩ ở vùng quê và y tá đã đăng ký để tiến hành các cuộc khám nghiệm kịp thời tại địa phương, nhưng việc khai triển các khóa học này vẫn chậm chạp.

 

Dịch vụ hỗ trợ miền quê của Bộ Y Tế Nam úc (SA Health) đã tìm cách bảo đảm cho cư dân ở vùng nông thôn, trong các trường hợp bị tấn công tình dục, không cần phải đi đến thành phố Adelaide để làm các cuộc khám nghiệm.

 

 

Ủy ban nghe nói rằng những người sống sót sau bị tấn công tình dục ở các khu vực vùng xa xôi hẻo lánh đôi khi phải tự mình đi đến Adelaide hoặc Alice Springs để làm các cuộc khám nghiệm. (ABC News: Brant Cumming)

 

 

Debbie Martin, là giám đốc điều hành của dịch vụ, cho biết hiện có tám chuyên gia y tế có thể thực hiện các khám nghiệm ngoại vi thành phố Adelaide.

 

Bà nói, "Một trong những rào cản thực sự là tìm những người muốn chuyên về các lĩnh vực cụ thể vì họ được tuyển dụng để làm công việc của một bác sĩ đa khoa".

 

"Một trong những rào cản là thời gian thực tế để đào tạo một khi bạn thực sự đã có một công việc khác làm toàn thời gian".

 

Bà Martin cũng cho biết có những lo ngại từ phía nhân viên y tế về việc được triệu tập để làm chứng tại tòa.

 

Bà cho biết việc có một dịch vụ hỗ trợ như Yarrow Place ở mọi vùng quê "là điều không thể".

 

Nhưng ủy ban đã nghe rằng Dịch vụ Y tế Nông thôn - Rural Health Service - của tiểu bang đã đưa ra các khuyến nghị để xem xét tại một cuộc họp vào giữa tháng 12/2024.

 

Bà Martin cho biết, "Nếu chúng tôi thành lập một nhóm nhỏ, trong mỗi mạng lưới y tế ở địa phương vùng quê, có trách nhiệm để ứng phó với tình huống khi cần kíp, chúng tôi nghĩ rằng điều đó có thể đạt được".

"Dự tính là chúng tôi tiếp tục hợp tác thực sự chặt chẽ với cơ quan Yarrow Place để cung cấp dịch vụ, và, Yarrow Place sẽ tiếp tục cung cấp lời khuyên chuyên môn đến các khu vực vùng quê.”

"Chúng tôi cần có khả năng đưa ra chương trình giáo dục và đào tạo thực sự rõ ràng để mọi người không chỉ được đào tạo mà còn được duy trì và hỗ trợ".

 

 

 

(Biên dịch : Huy Lê, Nguồn: abc.net.au)

 

 

 

 

 

NHẬN QUẢNG CÁO TRÊN BÁO DÂN VIỆT, BÁO NAM ÚC