Poasa Telepe đi học trở lại. Nguồn: SBS
Khi gia đình của Poasa Telepe bắt đầu lâm vào khó khăn tài chánh trong đại dịch, cậu bé lớp 12 đã nghỉ học ngay khi học kỳ cuối cùng của đời học sinh vừa bắt đầu, để đi làm nghề đóng gói hộp giấy. Nhờ những nỗ lực của thầy cô giáo, cộng đồng và sự tài trợ của chính phủ, Poasa nay đã quay lại trường học, sắp lãnh bằng tốt nghiệp và bắt đầu sự nghiệp tại Liên đoàn Bóng bầu dục Úc NRL.
Poasa mới 18 tuổi, khi năm học bắt đầu cậu đã đặt ra ưu tiên của đời mình là thi đấu bóng bầu dục và tốt nghiệp.
Nhưng khi đại dịch ập tới, cậu phải từ bỏ tất cả để giúp đỡ gia đình.
‘Kể từ đó em bỏ học và đi làm, để kiếm một chút ít thức ăn đặt lên bàn ăn trong nhà mình, cho những đứa em của em và cha em, em không muốn thấy cha quá vất vả.’
Poasa có 8 anh chị em, và tất cả đều do một tay cha em nuôi nấng, ông Oge Telepe là một người cha đơn thân.
Vì sức khỏe yếu, từ trước đến nay ông Telepe vốn đã khó tìm được việc làm ổn định, khi đại dịch xảy ra, công ăn việc làm đối với ông càng trở nên vô vọng.
Thấy gia đình gặp khủng hoảng, Poasa đã bỏ học khi chỉ mới bắt đầu học kỳ cuối cùng của đời học sinh được vài ngày.
‘Đó là một quyết định khó khăn, vì em luôn mong ước được hoàn tất chuyện học hành và trở thành người đầu tiên trong gia đình tốt nghiệp trung học.’
Gia đình Poasa chuyển tới Úc sống năm 2016.
Trong bốn năm qua, cậu bé Poasa vừa là một lãnh đạo học sinh tại trường học, một người hướng dẫn tinh thần cho cộng đồng Pasifika và còn là một người trợ giúp hậu cần cho một đội bóng bầu dục đang phát triển.
Cha cậu bé từng là một cựu võ sĩ quyền Anh, ông nói ông rất tự hào về đứa con này.
‘Tôi rất tự hào, đó là một đứa bé giỏi giang, nó ham thích học hỏi rất nhiều lĩnh vực.’
Trung tâm Thanh thiếu niên Đa sắc tộc nói chưa tới 10% học sinh người Pasifika tiếp tục học lên lớp 11 và 12, vì các em phải đi làm để giúp đỡ gia đình, trong số 10% đó có đến một phần tư đã không thể cố gắng theo đuổi việc học đến lúc tốt nghiệp.
Khi hiệu trưởng trường trung học thuộc Đại học Victoria Elaine Hazim biết đến quyết định bỏ học của Poasa, bà nói câu trả lời của bà cho vấn đề này rất đơn giản.
‘Tôi nói với em việc đó sẽ không xảy ra. Poasa em sẽ phải nghỉ làm. Cậu bé ấp úng trả lời tôi rằng: thưa cô nhưng em.. tôi nói không nhưng nhị gì cả, em phải nghỉ làm, nếu em không quay lại trường thì cô sẽ gọi điện thoại cho ông chủ của em.’
Sau đó người hiệu trưởng này đã gọi điện thoại tới nhiều nhóm hỗ trợ xã hội khác nhau, để tìm kiếm một sự giúp đỡ cho gia đình Poasa ngay lập tức. Bà cũng giúp nộp hồ sơ cho một gói trợ cấp gia đình của chính phủ tiểu bang, thông qua chương trình Le Mana Pasifika, do Trung tâm Thanh thiếu niên Đa sắc tộc điều phối.
‘Chúng ta cần sự trợ giúp của toàn xã hội để nuôi nấng một đứa nhỏ, và đây chính xác là những gì chúng tôi đang làm. Để em có thể mơ đến những giấc mơ lớn lao, để em có thể đạt được bất cứ điều gì em muốn, mà tất cả những gì em phải làm là chỉ cần tập trung toàn bộ tinh thần và bản thân để thực hiện được điều đó.’
Gói hỗ trợ gia đình, do chương trình Le Mana và sáu cơ quan dịch vụ cộng đồng điều phối, thuộc gói giải cứu COVID-19 trị giá 11,3 triệu đô la của chính phủ dành cho các cộng đồng đa sắc tộc.
Bộ trưởng Thanh Thiếu Niên và Đa Sắc Tộc tiểu bang Victoria, bà Ros Spence nói tình huống như cậu bé Poasa Telepe là nguyên nhân chủ yếu để gói giải cứu được tung ra hồi tháng Năm.
Trả lời đài SBS, bà nói đây là gói hỗ trợ cho các gia đình gặp khó khăn trong những giai đoạn bất định. Còn bà Carmel Guerra thuộc Trung tâm Thanh thiếu niên Đa sắc tộc nói tổ chức của bà đã ủng hộ hơn 200 gia đình và 700 đứa bé trong sáu tuần vừa qua.
‘Câu chuyện của Poasa không hiếm lạ ở Úc, những câu chuyện như vậy khiến chúng tôi rất đau buồn về việc tại sao một cậu bé lại bị đẩy vào một tình huống đến mức như vậy.’
Và bà nói thật sự quan trọng khi cố gắng trợ giúp những cậu bé có tài năng lãnh đạo như Poasa được tốt nghiệp.
‘Giáo dục là con đường thoát khỏi nghèo khổ cho những thanh niên như em, và các em sẽ trở thành những tấm gương trong cộng đồng, vì vậy càng phải giữ cho các em được đến trường.’
Cậu bé Poasa Telepe nay đang tiếp tục học hành để hoàn tất chương trình phổ thông trong bốn tuần, và mới tháng 8 vừa rồi cậu đã ký một hợp đồng làm việc với một công ty chuyên quản lý cầu thủ cho Liên đoàn Bóng Bầu dục Úc NRL.
Chàng thanh niên này đã được định sẵn là sẽ tỏa sáng, nhưng em vẫn rất khiêm tốn và nói rằng ưu tiên của em vẫn là gia đình.
‘Cuối cùng em vẫn mong muốn được giúp đỡ cho các em của mình, trở thành người anh trai của chúng chính là món quà lớn lao nhất đối với em.’