(Source: SBS)
AUSTRALIA - Ủy hội Nhân Quyền Úc Đại Lợi - Australian Human Rights Commission - đã kêu gọi Chính phủ Liên bang thành lập Lực lượng đặc nhiệm chống phân biệt chủng tộc quốc gia. Đây là một trong những khuyến nghị chính của một kế hoạch toàn diện do Chính phủ tiền nhiệm của ông Morrison ủy quyền, trong đó nêu ra một kế hoạch giải quyết nạn phân biệt chủng tộc một cách có hệ thống và cấu trúc.
Đây là một khoảnh khắc đã được chờ đợi trong nhiều năm.
Kế hoạch quốc gia đầu tiên nhằm chống lại nạn phân biệt chủng tộc ăn sâu vào các thể chế trong khắp xã hội đã được Ủy hội Nhân Quyền Úc chính thức ra mắt tại một sự kiện ở phía Tây Sydney, có sự tham dự của những người ủng hộ các Quốc gia Đầu tiên và các cộng đồng đa dạng văn hóa và ngôn ngữ.
Khung chống phân biệt chủng tộc quốc gia được xây dựng thông qua tham vấn với hàng trăm tổ chức, cộng đồng, cơ quan cấp cao và các cơ quan hữu trách của chính phủ.
Ủy viên chống phân biệt chủng tộc, Giridharan Sivaraman, cho biết tiến trình tham vấn đã tiết lộ một số câu chuyện đau lòng về tác động của chủ nghĩa phân biệt chủng tộc có hệ thống.
"Mọi người nghĩ rằng, 'nếu tôi không thấy ai đó phân biệt chủng tộc với người khác hoặc nếu tôi không trực tiếp phân biệt chủng tộc, thì việc này không xảy ra. Nhưng bạn không thấy phân biệt chủng tộc giữa các cá nhân, không có nghĩa là chúng không tồn tại một cách có hệ thống và có tổ chức.”
“Có rất nhiều ví dụ về điều đó, một ví dụ khiến tôi ấn tượng, một phụ nữ Châu Phi đưa con mình đi khám bác sĩ, bác sĩ phớt lờ mong muốn của cô ấy, và không tôn trọng sự an toàn về mặt văn hóa, dẫn đến việc đứa trẻ đã bị khiếm thính vĩnh viễn, và bị điếc cho đến bây giờ. Người mẹ không bao giờ phàn nàn về điều đó vì họ cảm thấy không bao giờ được lắng nghe. Không diễn ra phân biệt chủng tộc giữa các cá nhân ở đó, nhưng có một phân biệt chủng tộc mang tính hệ thống dẫn đến khuyết tật suốt đời cho đứa trẻ này."
Kế hoạch gồm 63 khuyến nghị, đề xuất cải tổ trên toàn bộ hệ thống Pháp lý và Tư pháp, bao gồm giải quyết các vấn đề tử vong trong khi bị giam giữ, nâng độ tuổi chịu trách nhiệm hình sự, giải quyết chủ nghĩa cực đoan cánh hữu và chủ nghĩa da trắng thượng đẳng.
Nó cũng khuyến nghị những thay đổi trong nơi làm việc, giáo dục, truyền thông báo chí, chăm sóc sức khỏe và tăng cường thu thập dữ liệu.
Kiến nghị này kêu gọi Chính phủ Liên bang thành lập Lực lượng đặc nhiệm chống phân biệt chủng tộc quốc gia, sẽ họp riêng với các đặc phái viên chống lại tình trạng bài Do Thái và Hồi giáo mới thành lập, xây dựng một kế hoạch dành riêng cho người Thổ dân.
Ông Sivaraman cho biết, điều này là cần thiết vì người Thổ dân có những trải nghiệm khác biệt về phân biệt chủng tộc.
"Kinh nghiệm của người Thổ dân bản địa khác biệt ở chỗ, cảm giác phân biệt chủng tộc mà một người như tôi trải qua là phủ nhận sự công bằng, phẩm giá và tôn trọng. Tình trạng phân biệt chủng tộc mà người Thổ dân trải qua là sự phủ nhận công bằng, phẩm giá và sự tôn trọng, đồng thời là sự phủ nhận quyền tự quyết và chủ quyền, vì đó là nền tảng của đất nước này.”
“Tôi đã được hưởng lợi từ nạn phân biệt chủng tộc, từ sự phân chia đất đai của Thổ dân. Vì vậy chúng ta phải công nhận vị trí độc nhất của họ và đó là lý do tại sao khuôn khổ hội nhập quốc gia thực sự tập trung vào người Thổ dân bản địa.”
Bản kế hoạch đề nghị nói lên sự thật, đây là bước đầu tiên để giải quyết nạn phân biệt chủng tộc có hệ thống đang ảnh hưởng đến người Thổ dân bản địa - đặc biệt là những cộng đồng cảm thấy không được lắng nghe sau cuộc trưng cầu dân ý Tiếng nói.
Bà Marni Tuala, Tổng giám đốc điều hành của First Nations Co, một phụ nữ Bundjalung và Wonnarua tự hào, cho biết lộ trình xóa bỏ nạn phân biệt chủng tộc rất quan trọng.
"Nó được mô tả như một kỷ nguyên mới, kỷ nguyên hậu tiếng nói, được các cộng đồng trên khắp đất nước mô tả là hành động phân biệt chủng tộc chính trị công khai và bạo lực nhất mà thế hệ chúng ta từng chứng kiến. Tôi nghĩ bản thân nó là một lời cảnh tỉnh thực sự cho đất nước chúng ta. Đó là một lời cảnh tỉnh chúng ta cần bắt đầu sử dụng từ phân biệt chủng tộc, mọi người tìm cách lảng tránh từ này. Nhưng chúng ta thực sự cần phải gọi tên nó theo đúng bản chất. Đó là nguyên nhân gốc rễ dẫn đến kết quả tồi tệ hơn cho chúng ta."
Bà Tuala cũng cho biết việc thu thập dữ liệu sẽ là một bước quan trọng hướng tới việc ghi lại chính thức những trải nghiệm về phân biệt chủng tộc, theo cách nhất quán, để hiểu cách chống lại nó.
"Những trải nghiệm về phân biệt chủng tộc trong các lĩnh vực của chúng ta có nguy cơ bị coi là hình thức bắt nạt, quấy rối hoặc khiếu nại trong một tổ chức. Đây không phải là nơi thích hợp, chúng ta cần các khuôn khổ chống phân biệt chủng tộc và cơ chế báo cáo chống phân biệt chủng tộc. Hãy thu thập cùng một bộ dữ liệu nhất quán để thực sự thấy bức tranh đó trông như thế nào ở cấp độ hệ thống. Bạn trình báo phân biệt chủng tộc như thế nào? Bạn đo lường nó như thế nào và xây dựng trách nhiệm giải trình ra sao."
Ủy viên Phân biệt chủng tộc cho biết có cả một yêu cầu về mặt đạo đức và kinh tế đằng sau kế hoạch này – nhấn mạnh nghiên cứu từ Đại học Deakin cho thấy nạn phân biệt chủng tộc khiến quốc gia thiệt hại gần 38 tỷ đô-la mỗi năm.
"Bạn sẽ không bao giờ có được bất kỳ hình thức gắn kết xã hội nào, nếu không thực sự giải quyết vấn đề phân biệt chủng tộc trước. Vì vậy, tôi nghĩ rằng sẽ có lợi cho tất cả mọi người khi áp dụng khuôn khổ này, vì nó sẽ giúp ích cho tất cả chúng ta. Nếu mọi người đều có thể phát triển thịnh vượng, bạn sẽ có một Xã hội tốt đẹp hơn.
Phát ngôn viên của Tổng chưởng lý cho biết Chính phủ hiện đang cân nhắc cẩn thận các khuyến nghị.