Ảnh: SBS
AUSTRALIA - Một nghiên cứu mới cho thấy những phụ nữ tỵ nạn đang bị bạo lực gia đình, phải đối mặt với nhiều rào cản hơn ở Úc, bao gồm nỗi lo bị trục xuất về quê hương của họ. Việc nầy thúc đẩy các kêu gọi các cơ quan hữu trách, hãy tăng cường các dịch vụ phù hợp với nền văn hóa của họ.
Một báo cáo mới cho thấy, gần 1 trong 3 phụ nữ tỵ nạn đã từng bị bạo lực gia đình, mức độ nầy cao bằng tỷ lệ dân số nói chung.
Thế nhưng người ta cũng nhận thấy rằng, họ có nhiều khả năng vẫn duy trì các mối quan hệ lạm dụng và ít có khả năng kể lại trải nghiệm của mình hơn.
Seblework Tadesse là giám đốc của South Community Hub Incorporated ở Brisbane, nơi cung cấp hỗ trợ an toàn về mặt văn hóa cho các cộng đồng đa dạng, bao gồm cả nạn nhân của bạo lực gia đình.
Bà cho biết đây là trải nghiệm chung của những phụ nữ, làm việc cùng với bà.
Bà Seblework Tadesse nói, "Không dễ để phụ nữ di cư, đặc biệt là phụ nữ tị nạn đến và nói rằng đối tác của tôi đang lạm dụng tôi, bởi vì như tôi nói, họ cảm thấy họ đã phản bội cộng đồng của mình, một số người trong số họ đã cùng nhau trải qua rất nhiều đau đớn với bạn đời của mình, nên họ cảm thấy gánh nặng vì điều đó”.
Được biết phúc trình của Đại học Wollongong và Dịch vụ Định cư Quốc tế, là báo cáo đầu tiên thuộc loại này ở Úc.
Phúc trình đánh giá một quy trình sàng lọc phù hợp với văn hóa, trong đó hỏi phụ nữ ở các cộng đồng mới đến, về trải nghiệm và phản ứng của họ đối với bạo lực gia đình.
Bà Jo Spangaro là Giáo sư Công tác xã hội tại Đại học Wollongong.
Bà nói phúc trình cho thấy phải thừa nhận rằng, phụ nữ gốc tị nạn có những nhu cầu đặc biệt và thường không có quyền tiếp cận hỗ trợ như nhau.
Bà Jo Spangaro nói, “Những phụ nữ tị nạn và đang bị lạm dụng không có trình độ tiếng Anh như nhau, họ không biết luật pháp ở Úc, họ thực sự sợ mất gia đình, mất cộng đồng, mất con".
"Họ thường có thị thực bấp bênh, cảnh sát có thể là một nhóm người rất không an toàn để họ giải quyết, dựa trên kinh nghiệm trước đây”.
Được biết có 309 phụ nữ trong độ tuổi từ 18 đến 80, đã tham gia sàng lọc trực tiếp, tại bốn dịch vụ định cư người tị nạn ở New South Wales.
Trong nhóm này, 29% cho biết họ đã từng bị bạo lực gia đình.
Nhiều người vẫn đang sống với chồng và bạn đời của họ, vào thời điểm đó.
Giáo sư Spangaro cho biết, lý do phụ nữ ở lại với bạn tình của mình ‘thực sự rất phức tạp’.
"Nhiệm vụ của chúng tôi không bao giờ là nói với một người rằng, họ có nên rời bỏ một mối quan hệ không an toàn hay không, đôi khi mọi người có nguy cơ bị giết cao nhất, khi họ rời bỏ một mối quan hệ".
"Họ ở lại vì sợ mất con, họ ở lại vì họ không muốn tước đoạt cha mẹ của con cái, họ ở lại vì họ không có đủ tài chính để tự sống”.
“Nếu họ chọn rời bỏ mối quan hệ đó để trở nên an toàn, họ cần hỗ trợ tài chính, cần hệ thống pháp luật và một nền tư pháp dễ tiếp cận, không gây khó chịu, chậm chạp hay nhục nhã đối với họ và chúng ta thực sự chưa có được điều đó, ngay tại đất nước này”.
Trong khi đó Tiến sĩ Dinesh Palipana là một luật sư, cũng là chuyên viên nghiên cứu và người hoạt động vì người khuyết tật và cũng là bác sĩ cấp cứu.
Ông cho biết, khoa của ông thường gặp những bệnh nhân từng bị bạo lực gia đình.
Ông Dinesh Palipana nói, "Tôi nghĩ rằng, một số điều mà chúng ta đã thấy đã in sâu vào ký ức của chúng ta mãi mãi, nhưng trên thực tế, trong những chuyến đi của mình, tôi đã từng chứng kiến cảnh bạo lực gia đình đó".
"Điều đáng chú ý là cả hai tình huống này, là có những người có mức độ dễ bị tổn thương không tương xứng, đó có thể là do rào cản văn hóa và ngôn ngữ, hay có thể là do khuyết tật”.
Những người phụ nữ trong báo cáo cho biết, việc nói chuyện với một nữ công nhân và với ai đó bằng ngôn ngữ của họ, là những yếu tố quan trọng nhất để tạo điều kiện cho các cuộc thảo luận về bạo lực gia đình.
Bà Tadesse cho rằng. cần có sự hỗ trợ nhạy cảm hơn về mặt văn hóa dành cho phụ nữ tị nạn.
Bà nói "Chúng ta cần nhiều nhân viên song ngữ hơn và nếu điều đó là không cần thiết, thì ít nhất phải giáo dục những nhân viên tuyến đầu đó được đào tạo đầy đủ, hiểu biết, ít nhất là có nhận thức”.
Được biết một lý do khiến nạn nhân bạo lực gia đình có nguồn gốc tị nạn thường phải chịu đựng trong im lặng, là vì lo ngại về tình trạng nhập cư của họ.
Giáo sư Spangaro cho biết, các báo cáo cho thấy trách nhiệm của nước Úc, là cung cấp thông tin rõ ràng hơn và hỗ trợ tốt hơn cho phụ nữ tỵ nạn.
Bà nói “Nếu họ chọn rời bỏ mối quan hệ đó để trở nên an toàn, họ cần hỗ trợ tài chính, cần hệ thống pháp luật và một nền tư pháp dễ tiếp cận, không gây khó chịu, chậm chạp hay nhục nhã đối với họ và chúng ta thực sự chưa có được điều đó, ngay tại đất nước này.”
Nếu bạn hoặc ai đó bạn biết cần hỗ trợ, hãy liên hệ với 1800RESPECT theo số 1800 737 732 hoặc Lifeline theo số 13 11 14.
Trong trường hợp khẩn cấp, hãy gọi ba số không.