Mỗi đứa con hiểu biết và thật sự yêu cha mẹ mình đều sẽ rất hạnh phúc khi bố mẹ được vui tuổi già của họ. Source: Ha Trang

 

 

"Theo tôi, làm ông bà không bao giờ là việc trông các cháu hàng tuần, thậm chí nửa ngày một cách thường xuyên. Công việc nuôi dạy con của tôi đã hoàn thành khi các con tôi có con riêng. Các con tôi đã trưởng thành và biết rằng tôi sẽ không phải là người chăm sóc thường xuyên cho con của chúng".

 

Bà Noleen có một mối quan hệ tuyệt vời với sáu đứa cháu của mình, nhưng ngay từ khi chúng còn rất nhỏ, bà đã nói rõ với các con của mình rằng bà sẽ không nhận trách nhiệm trông nom các cháu.

 

Trong chương trình Insight do SBS thực hiện với tập phát sóng gần đây có tên gọi Growing Older, Loving Life, tạm dịch “Khi ta già đi, vui sống cuộc đời”, bà tâm sự rằng bà có con, do vậy tất nhiên bà sẽ trở thành bà ngoại và bà nội. Nhưng điều đó không bao giờ là mục đích sống của bà khi về già. Bà cho rằng trách nhiệm duy nhất của bà là nuôi dưỡng con của mình trưởng thành. 

 

“Khi tôi có con, tôi tự hứa sẽ làm hết sức mình để nuôi dạy chúng nên người. Tôi đã dạy các con mình cách đương đầu với cuộc sống và có đủ nghị lực để đối diện với mọi thứ mà cuộc đời có thể ném vào chúng. Tôi hy vọng rằng, bằng cách này, chúng sẽ tự học cách trở thành những cha mẹ tốt.

 

May mắn thay, cách nuôi dạy của tôi đã thành công. Các con của tuôi là những người trưởng thành tuyệt vời, những bậc cha mẹ phi thường. Chúng thậm chí còn thừa hưởng khiếu hài hước của tôi. Vậy thì, vai trò của tôi với tư cách là ông bà là gì?

 

Theo tôi, làm ông bà không phải, và không bao giờ là việc trông các cháu hàng tuần - thậm chí là nửa ngày một cách thường xuyên. Tôi không đón cháu mình tan trường hay đưa cháu đi học bơi. Đó không phải là cách tôi nhìn nhận vai trò ‘làm bà’ của mình.

 

Các con tôi đã trưởng thành và biết rằng tôi sẽ không phải là người chăm sóc thường xuyên cho con của chúng.

 

 

“Đừng yêu cầu tôi phải có lịch trống để chăm cháu vào Thứ Ba hay Thứ Năm. Việc này sẽ không xảy ra! Và các con tôi hoàn toàn vui vẻ với chuyện này.”

 

 

 

Các con tôi không bao giờ gọi tôi chỉ để nhờ tôi chăm cháu. Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi không tham gia các hoạt động vui chơi với các cháu của mình. Ngược lại, tôi có mối quan hệ tuyệt vời và khắng khít nhất với sáu cô cậu nhỏ bé vô cùng đáng yêu - từ ba đến 11 tuổi.

 

Các cháu của tôi luôn chào đón tôi với nụ cười tươi tắn nhất và vòng tay rộng mở mỗi khi tôi đến thăm. Lý do một phần của điều đó là vì chúng không gặp tôi hàng tuần. Nếu không, việc tôi ghé thăm có thể chỉ là kiểu "ồ, bà lại đến chơi và ở đây". Với các cháu, tôi là một kho báu quý hiếm như ông bà xưa vẫn hay nói “xa thơm gần hôi”.

 

Nhiều người nói rằng nếu tôi trông trẻ thì sẽ tiết kiệm cho con tôi 200 đô la một tuần, nhưng rõ ràng tôi không hề bực bội khi dẫn chúng ra ngoài ăn trưa hết 200 đô la mà.

 

Các con tôi được nuôi dạy để sống tự lập và có trách nhiệm với cuộc đời của chính mình. Công việc nuôi dạy con của tôi đã hoàn thành khi các con tôi có con riêng. Vai trò của tôi với tư cách là một ông bà rất khác.

 

Tôi luôn sẵn sàng khi các con gọi điện trong bất kỳ trường hợp khẩn cấp nào, bất kỳ khủng hoảng nào mà cuộc sống ập đến với các con hoặc các cháu của tôi. Tôi sẽ bỏ tất cả mọi thứ để ở bên cạnh chúng. Các con luôn biết tôi luôn là phương án dự phòng. Ngoài điều đó ra, tôi luôn sẵn sàng bất cứ khi nào con mình cần nghỉ ngơi - nghỉ cuối tuần hoặc sạc pin vì quá áp lực. Chỉ cần chúng bảo đảm báo trước cho tôi.

 

Còn nữa, tôi rất vui vẻ đến gia đình của các con và chơi đùa cùng các cháu. Tôi nướng bánh cupcake cho chúng, làm những quả bóng tròn bằng slime. Tôi cùng cháu tìm các nàng tiên ở góc vườn khi trời sụp tối. Tôi thậm chí có thể giải thích Thỏ Phục sinh sống ở đâu. Thời gian tôi và các cháu của mình bên nhau thật diệu kỳ!

 

 

 

'Tôi không muốn làm babysitter, tôi muốn thời gian bên cháu phải thật ý nghĩa và diệu kỳ'. Nguồn: Pixabay

 

 

Tôi sẵn sàng ngồi nghe cuộc gọi facetime của cháu gái lớn để thảo luận về Justin Bieber hoặc cơn sốt khiêu vũ mới nhất. Tôi đã học jiu-jitsu và võ thuật. 

 

Bây giờ tôi đã nghỉ hưu, sau một đời người làm việc 60 giờ mỗi tuần, tất bật trở về nhà để chăm lo cho gia đình, mua sắm hàng tạp hóa, giặt ủi, săn sóc con cái.

 

Tôi đã đi du lịch rất nhiều nơi khi về hưu nên tôi có rất nhiều câu chuyện để chia sẻ với các cục cưng của mình. Câu chuyện của tôi mở ra cho chúng cả thế giới và vũ trụ.

“Tôi thích trở thành người cố vấn của chúng, một cuốn bách khoa toàn thư biết đi của các cháu mình. Nhưng tôi chắc chắn không phải là người trông trẻ cho con mình.”

 

 

Ở tuổi 67, tôi đã hứa với mình sẽ sống cuộc đời tốt nhất có thể. Tôi bơi 2km mỗi tuần một lần và đi bộ ít nhất 5km một vài ngày mỗi tuần. Tôi đi nghe nhạc sống ở quán rượu vào các buổi chiều Chủ nhật và xem các ban nhạc khiêu vũ ở câu lạc bộ vào tối thứ Sáu và thứ Bảy. Tôi khám phá những địa điểm khác nhau và một loạt các hoạt động kỳ lạ và tuyệt vời - trò chơi điện tử, chợ quê, bảo tàng và phòng trưng bày. Tôi lấp đầy thời gian của mình với vô số thứ để thỏa mãn trí tò mò bẩm sinh của mình. Tôi có một cuộc sống sung túc khi nghỉ hưu và tràn ngập niềm vui.

 

Các cháu của tôi không định nghĩa tôi và tôi cũng không định nghĩa chúng. Các con tôi không cần tôi trông trẻ. Họ cần tôi có một cuộc đời riêng. Điều đó có nghĩa là chúng không phải lo lắng về tôi vì tôi đang ở đâu đó rất vui. Vui nhiều đến nỗi chúng phải vật lộn để chạy theo kịp bà già gân! Tôi đang có thời gian cho chính mình. Đó có phải là điều bạn cũng mong đợi khi về hưu…như tôi.