Một người vô gia cưu ở thành phố Perth hồi tháng Hai. Nguồn: AAP

 

 

 

 

Dữ liệu mới cho thấy việc tăng tiền trợ cấp nhằm hỗ trợ thu nhập cho người dân sẽ giúp làm giảm đáng kể tình trạng vô gia cư. Các chương trình hỗ trợ của chính phủ như Coronavirus Supplement và JobKeeper đã giúp ngăn chặn tình hình người vô gia cư bị bỏ rơi bên lề đường, cho đến khi các khoản trợ cấp này dần dần bị rút lại.

 

Bà Ashlie Stevenson đã sống chung với hai người phụ nữ khác vào năm ngoái, nhưng khi những người bạn cùng nhà này chuyển đi khi đại dịch bùng phát, bà ấy đã không thể tìm được bạn thuê nhà chun g với mình và chỉ một mình bà đã không đủ khả năng trang trải tiền thuê nhà được nữa.

 

 

Do bị phong toả, tôi cũng không thể cho bất kỳ ai khác vào ở chung được. Vì vậy, tôi không thể ký hợp đồng thuê nhà 12 tháng và tôi buộc phải dọn ra ngoài. Tôi không còn nơi nào để đi. Tôi không có tiền. Công ty môi giới bất động sản không cho những người thất nghiệp thuê nhà. Vì vậy, tôi đã thuê tạm phòng khách để ở ngay trong giai đoạn khẩn cấp.

 

 

Bà Stevenson năm nay đã 65 tuổi và bà phải vật lộn để tìm được công việc toàn thời gian kể từ năm 2013, mặc dù bà có các chứng chỉ và bằng tốt nghiệp đại học, cùng với kinh nghiệm lâu năm trong nghề làm vườn và thu nhận mẫu xét nghiệm máu.

 

 

Khi chính phủ liên bang đưa gói trợ cấp Coronavirus Supplement vào và nhờ đó đã tăng them các khoản trợ cấp Centrelink, mọi thứ trở nên dễ dàng hơn một chút.

 

Điều này có nghĩa là tôi có thể đi gặp nha sĩ lần đầu tiên kể từ khi tôi mất việc làm. Điều này có nghĩa là tôi có thể mua một cặp kính mới. Tôi có thể mua thức ăn chất lượng cao thay vì chỉ ăn pasta hoặc bạn biết đấy, bất cứ thứ gì rẻ tiền và làm tôi no bụng. Tôi có thể mua xăng để lái xe, vì vậy tôi có thể đi lại tốt hơn.

 

 

Tuy nhiên khi những trợ cấp bổ sung này từ từ bị rút lại, bà Stevenson đã cảm nhận được sự khác biệt.

 

Ồ, bây giờ tôi lại bị hạn chế về mọi mặt. Mặc dù tôi không còn trả tiền thuê nhà nữa, nhưng tôi vẫn giúp đỡ những người mà tôi đang ở chung theo những cách khác, bạn biết đấy, trả tiền cho các hóa đơn và làm việc nhà cho họ. Điều này có nghĩa là tôi phải ngừng sử dụng hai loại thuốc mình đang uống. Điều này có nghĩa là tôi không thể quay lại gặp nha sĩ. Và điều này cũng có nghĩa là tôi không thể đến gặp bác sĩ chuyên khoa.

 

 

Câu chuyện của bà đã phản ánh dữ liệu mới tìm hiểu về kinh nghiệm của người Úc trong đại dịch.

 

 

Tiết lộ của Học Viện Y tế và Phúc lợi Úc cho thấy việc tăng them các khoản trợ cấp hỗ trợ thu nhập đã làm giảm đáng kể tình trạng vô gia cư.

 

 

Các chương trình trợ cấp của chính phủ đã được giới thiệu trong thời kỳ đại dịch, chẳng hạn Coronavirus Supplement và JobKeeper, đã làm giảm tối thiểu tình trạng vô gia cư trong năm tài chánh vừa qua, xuống khoảng 5% trên toàn quốc.

 

 

Cụ thể, đã có ít hơn 12.200 người tìm đến các dịch vụ hỗ trợ người vô gia cư.

 

 

Phân tích cũng cho thấy tình trạng vô gia cư đã tăng trở lại khi sự hỗ trợ thu nhập bổ sung này từ từ rút dần.

 

 

Bà Jenny Smith, chủ tịch hội đồng vô gia cư Úc nói điều này chứng tỏ tình trạng vô gia cư có thể chấm dứt nếu mọi người được cung cấp một mạng lưới an toàn đầy đủ.

 

Trong thời kỳ phong toả chính phủ gần như tăng gấp đôi các khoản trợ cấp cho JobSeeker của chúng tôi. Lần đầu tiên, số lượng người tìm đến các dịch vụ hỗ trợ người vô gia cư của chúng tôi đã giảm xuống. Và nó vẫn tiếp tục giảm cho đến khi việc tăng gấp đôi khoản thanh toán JobSeeker bị rút lại. Và sau đó tình hình lại gần như quay về mức trước phong toả.

 

 

Bà nói dữ liệu cung cấp bằng chứng mạnh mẽ về cách giải quyết vấn đề vô gia cư này thông qua việc hoạch định chính sách.

 

Và vì vậy, thực tế là chúng tôi đã chứng kiến ​​một thử nghiệm bất ngờ về những gì xảy ra trong cộng đồng, khi bạn tăng khoản trợ cấp Centrelink vì mục tiêu nhân đạo. Và đó là những gì chúng tôi đã đạt được trong một khoảng thời gian ngắn chỉ vài tháng . Và chúng tôi đã chứng kiến ​​tình trạng vô gia cư giảm xuống đáng kể trên khắp cả nước. Nay nó quay trở lại và có thể cao hơn so với trước khi bắt đầu phong toả. Vì vậy, bạn biết đấy, mặc dù đây không phải là một thử nghiệm hoàn hảo, nhưng đây là bằng chứng khá mạnh mẽ về một phần của những gì mà chính sách cần phải làm để ngăn chặn sự gia tăng của tình trạng vô gia cư.

 

 

Lĩnh vực này đang thúc đẩy chính phủ liên bang tăng tỷ lệ trợ cấp JobSeeker từ 45 đô la lên 69 đô la một ngày.

 

 

Các tổ chức cũng đang vận động nhằm tăng tỷ lệ trợ cấp Hỗ trợ Thuê nhà của liên bang lên ít nhất 50 phần trăm.

 

 

Charmaine Crowe là giám đốc chương trình an sinh xã hội tại Hội đồng Dịch vụ Xã hội Úc.

 

 

Bà nói việc nâng các khoản trợ cấp có nghĩa là mọi người có thể sống trên mức nghèo khổ.

 

Khi những khoản trợ cấp này tăng gấp đôi trong khung thời gian sáu tháng vào năm ngoái, nhằm đối phó với COVID, khoản tiền tăng thêm đó đã mang lại cho mọi người một chút không gian để thở. Điều này giúp họ có đủ khả năng chi trả tiền thuê nhà và không gặp nguy cơ bị đuổi ra khỏi nhà, bởi vì họ không thể trả kịp các khoản tiền thuê nhà đó.

 

 

Bà nói khoản trợ cấp tăng thêm có thể tạo ra sự khác biệt cho những người thất nghiệp để họ có một mái nhà ở trên đầu và có thức ăn để đặt lên bàn.

 

Chúng tôi trò chuyện với mọi người mỗi ngày, những người đang phải đưa ra những lựa chọn thực sự khó khăn giữa việc là họ nên trả tiền thuê nhà, hay họ lấy tiền đó để ăn ba bữa vào ngày hôm đó, hay họ để lại món tiền đó để trả hóa đơn tiền điện. Bạn không thể làm được tất cả với trợ cấp JobSeeker. Cuộc sống đã trở nên dễ dàng hơn nhiều khi chính phủ tăng gấp đôi các khoản trợ cấp đó, nhưng hiện tại JobSeeker đã quay trở lại mức 45 đô la một ngày và đó là lý do tại sao chúng tôi lại thấy mọi người lại tiếp tục vật vã đấu tranh.

Thất nghiệp, các khoản trợ cấp thấp, chạy trốn khỏi ngôi nhà nơi mình bị ngược đãi, các triệu chứng phức tạp như nghiện ngập hoặc bệnh tâm thần, hoặc thuộc nhóm dễ tổn thương chẳng hạn như những phụ nữ lớn tuổi, tất cả các nguyên nhân kể trên đều có thể góp phần khiến một người bị buộc phải trải qua tình trạng vô gia cư.

 

 

Mặt khác của vấn đề là thị trường nhà đất hiện nay.

 

 

Một vài hành động đáp ứng chính sách cho thuê của chính quyền các tiểu bang trong thời kỳ đại dịch, chẳng hạn như các điều khoản về trục xuất, khung pháp lý về thay đổi giá thuê nhà và các chương trình cứu trợ tiền thuê nhà đã cung cấp một giải pháp ngắn hạn cho những người đang cần đến.

 

 

Tuy nhiên bà Crowe nói sự thiếu hụt nhà ở xã hội và các bất động sản cho thuê giá cả phải chăng trên khắp cả nước có nghĩa là những lựa chọn đó vẫn còn nằm ngoài khả năng của đ số người nghèo.

 

Rõ ràng là chúng ta cần phải đầu tư vào số lượng nhà ở xã hội để những người có thu nhập rất thấp có cơ hội được sống dưới một mái nhà. ACOSS nay kêu gọi tăng cường tài trợ để cung cấp ít nhất 20.000 căn nhà ở xã hội mới.

 

 

Trong khi vấn đề này vẫn đang xảy ra, bà Ashlie Stevenson muốn thay đổi thái độ đối với những người từng trải qua tình trạng vô gia cư.

 

Xin đừng coi người thất nghiệp và người vô gia cư là sự thất bại trong xã hội. Tôi là một phụ nữ được giáo dục tốt. Tôi đã trải qua nhiều vị trí, và tôi có rất nhiều kinh nghiệm. Có vẻ như chúng tôi bị người ta nghĩ là chúng tôi cố ý sống nghèo sống khổ, chúng tôi chọn không đi làm và chúng tôi bị vô gia cư vì chúng tôi lười biếng. Tôi muốn nhìn thấy mọi người thay đổi thái độ của họ đối với chúng tôi.