Nguồn: Cameron Spencer/Getty Images
AUSTRALIA - Quan sát các giao thức văn hóa của các dân tộc người Thổ dân và Cư dân Eo biển Torres của Úc là một bước quan trọng để hiểu và tôn trọng Chủ sở hữu truyền thống của mảnh đất mà tất cả chúng ta đang sinh sống.
Các giao thức văn hóa bản địa dựa trên các nguyên tắc đạo đức, định hình mối quan hệ cá nhân và công việc của chúng ta với người Thổ dân và Cư dân eo biển Torres.
Việc nuôi dưỡng những mối quan hệ này là rất quan trọng, bởi vì họ là những Người Úc đầu tiên. Các dân tộc Thổ dân và Cư dân trên eo biển Torres có kiến thức sâu sắc về mảnh đất này, và có thể dạy chúng ta rất nhiều về cách quan tâm đến môi trường.
Caroline Hughes là một trưởng lão Ngunnawal của Lãnh thổ Thủ đô và khu vực vùng quê. Là một Trưởng lão Thổ dân, bà được đánh giá cao về kiến thức văn hóa sâu rộng của mình.
"Dân tộc của Người Thổ dân và Cư dân Eo biển Torres là những Dân tộc đầu tiên của đất nước này, và chúng tôi có những tín ngưỡng và các nghi thức văn hóa từ thời xa xưa. Đó vẫn là một phần trong cuộc sống của chúng tôi ngày nay ở Úc hiện đại.”
Bằng cách quan sát các giao thức văn hóa, chúng ta thừa nhận mối liên hệ không đứt đoạn mà những Người Úc đầu tiên của chúng ta có với mảnh đất này và các tập tục cổ xưa của họ.
Rhoda Roberts, Trưởng lão tại SBS cho biết.
“Chúng tôi đã tiếp tục những câu chuyện truyền miệng, các giao thức và nghi lễ trong hàng thiên niên kỷ."
“Và mặc dù mọi thứ có sự thay đổi theo thời gian, toàn bộ tiền đề và triết lý của chúng tôi vẫn luôn là chăm sóc cho Đất nước của mình, đó là đất đai, biển cả, đường thủy và bầu trời của chúng ta.”
Thuật ngữ ‘Người Úc Bản địa’ bao gồm cả người Thổ dân và Người dân Đảo trên eo biển Torres, nhưng những người Thổ dân nhắc đến bản thân theo những cách mà kết nối tốt hơn với danh tính của họ.
Caroline Hughes tự nhận mình là một phụ nữ Ngunnawal.
“Có thể gọi chúng tôi là người Thổ dân hoặc dân eo biển Torres. Tôi thì thích được gọi là một người phụ nữ Ngunnawal hơn, vì đó là Đất nước của tôi. Đất nước của tôi là nhóm ngôn ngữ của tôi và bộ lạc của tôi, và điều đó cho những người thổ dân khác biết tôi đến từ đâu ”.
Thí dụ, ‘Koori’ thường được dùng để xác định ai đó từ NSW hoặc Victoria, ‘Murray’ được dùng ở Queensland và người Thổ dân Tasmania là ‘Palawa’.
Cư dân trên đảo Torres Strait là Dân bản địa đến từ hòn đảo giữa mũi Bán đảo Cape York và Papua New Guinea, và chủ yếu là người gốc Melanesia.
Thomas Mayor là một Cư dân Đảo Torres Strait, và là Viên chức người Bản địa Quốc gia của Liên minh Hàng hải.
“Tất cả các Dân tộc đầu tiên có nền văn hóa hơi khác nhau, nhưng có sự khác biệt thực sự rõ ràng giữa văn hóa của Người dân đảo và người thổ dân, và vì vậy Người dân đảo Torres muốn được công nhận là dân tộc bản địa riêng biệt ở đất nước này.”
Cả cờ của người Thổ dân và dân đảo eo biển Torres đều được treo cùng với quốc kỳ Úc, để ghi nhận những dân tộc bản địa riêng biệt này.
Chúng ta thể hiện sự tôn trọng bằng cách đề cập đến các thuật ngữ như "Bản địa", "Thổ dân", "Người dân đảo trên eo biển Torres", và "Quốc gia" như là các danh từ riêng được viết hoa.
Các thuật ngữ như ‘Custodian’ - ‘Người giám hộ’, và ‘Elder’ - ‘Trưởng lão’, cũng là danh từ riêng. Trưởng lão là những thành viên được tôn trọng trong cộng đồng, những người có kiến thức văn hóa sâu rộng mà họ được phép nói đến. Trưởng lão Thổ dân Rhoda Roberts giải thích.
“Theo cách thức cổ truyền của chúng tôi, Trưởng lão của chúng tôi là những người có học thức uyên bác và quan tâm đến mọi người. Và vì vậy, khi họ trở nên ốm yếu, chúng tôi sẽ chăm sóc họ.”
“Bởi vì chính nhờ sự thông thái và sự hướng dẫn nhẹ nhàng của họ mà họ dạy chúng tôi cách cư xử đạo đức với những người khác.”
Người Thổ dân và Người dân Đảo Torres Strait thể hiện sự tôn trọng đối với Trưởng lão bằng cách gọi họ là 'Aunty' và 'Uncle'. Trước tiên, những người không phải là Bản địa có thể hỏi liệu họ có thể sử dụng những cách gọi này hay không.
Những người trưởng lão thường được yêu cầu thực hiện bài "Chào mừng đến với đất nước". Được thành lập vào những năm 1980 bởi Rhoda Roberts, Chào mừng đến với Đất nước là một nghi thức chào đón truyền thống được thực hiện khi mở đầu một sự kiện, nhằm tôn vinh quá khứ. Nó có thể dưới hình thức một bài phát biểu, khiêu vũ hoặc nghi lễ hun khói.
Tương tự như vậy, 'Lời ghi nhận của Quốc gia' là một nghi thức chào đón quan trọng được đưa ra tại các cuộc họp quan trọng.
“Lời chào đó cho thấy rằng chúng ta có nhận thức về mảnh đất và tôn trọng nó, chúng ta đang đến thăm đất của người khác và chúng ta đang thể hiện sự tôn trọng đó. Vì vậy, sự công nhận là nhận biết rằng bạn có thể đang làm việc hoặc sinh sống tại nơi mà không phải là nơi xuất xứ của bạn, nhưng điều đó không sao. Bạn vẫn thuộc về nó và bạn sẽ ghi nhận và cám ơn những Người giám hộ và các trưởng lão.”
Trưởng lão tại nơi làm việc ở SBS nhắc nhở chúng ta rằng, khái niệm về giao thức văn hóa là trên khắp mọi nơi, và về căn bản là để thừa nhận và tôn trọng những người chung quanh.
“Đó là về lòng tốt và tình yêu thương. Đối với cá nhân tôi, trong tư cách là một phụ nữ Widjabul, các giao thức văn hóa luôn là một phần trong vòng đời của chúng tôi, và việc chúng tôi vẫn đang thực hiện nó mang lại một cảm giác mãn nguyện tuyệt vời. Cuối cùng, như tôi luôn nói, đó đơn giản là cung cách cư xử tốt.”