Một phụ nữ đang nô đùa với một đứa bé bị bệnh ung thư máu. Nguồn: AAP

 

 

 

 

Một chương trình thử nghiệm tại Úc nhằm vào những căn bệnh ung thư nguy hiểm nhất đối với trẻ em đã mang về những kết quả đột phá. Bằng cách thử nghiệm gen để tìm kiếm phương thức điều trị phù hợp nhất cho từng trường hợp, các bệnh nhân nhỏ tuổi có thể sẽ có thêm cơ hội sống.

 

 

Stella Bowalan được chẩn đoán có một khối u não khi bé mới chỉ năm tháng tuổi.

 

 

Cha mẹ của bé, Brian và Bianca Bowalan đã giúp Stella bắt đầu thực hiện hóa trị giai đoạn đầu ở Philippines.

 

 

Cả gia đình sau đó chuyển đến Úc vào năm 2015 và bắt đầu điều trị với bác sỹ David Ziegler từ Viện Ung thư Trẻ em ở Sydney.

 

 

Sau hai năm hóa trị, xạ trị và 11 ca phẫu thuật não, Bianca Bowalan nhận được tin mà cô không hề muốn nghe, qua điện thoại.

 

 

“Vào năm 2017, chúng tôi nhận được một tin đau lòng nhất cho bất cứ bậc cha mẹ nào, rằng không còn lựa chọn nào khác cho Stella, và chúng tôi sẽ phải tiến hành chăm sóc giảm nhẹ. Đó là lúc mà Giáo sư Cowley giới thiệu chương trình ZERO cho chúng tôi."

 

“Lúc đó, Stella là đứa bé đầu tiên tiếp nhận chương trình này. Chúng tôi chỉ muốn có thêm thời gian với con. Chúng tôi đã thấy các biến chuyển mạnh mẽ. Bé bắt đầu nói, bắt đầu đi lại, và cả tính tình nữa. Bé đã là một đứa trẻ vui vẻ”.

 

Stella ra đi khi mới được bốn tuổi.

 

Chương trình ZERO về ung thư trẻ em là chương trình y tế được cá nhân hóa đầu tiên tại Úc, dành cho trẻ em và người trẻ tuổi với chứng bệnh ung thư có nguy cơ tử vong cao.

 

 

ZERO vận hành trên nguyên tắc căn bản đó là bệnh ung thư ở mỗi đứa trẻ là không giống nhau, cũng như mỗi đứa trẻ đều là duy nhất.

 

 

 

Bằng cách cá nhân hóa phương thức trị liệu, các chuyên gia y tế nói rằng họ bảo đảm mỗi đứa trẻ nhận được cơ hội tốt nhất để được điều trị một cách tối ưu, thay vì sử dụng chung một chương trình điều trị tiêu chuẩn mà ít khả năng có thể tạo ra hiệu quả cho mỗi cá nhân các em bé.

 

 

Phó Giáo sư Mark Cowley từ Viện nghiên cứu Ung thư Trẻ em nói rằng, việc tìm ra cách điều trị riêng cho các cấu trúc gen ung thư khác nhau đã tỏ ra hiệu quả hơn trong việc chống lại căn bệnh này. Ông cũng cho hay, bằng cách xem xét toàn bộ bộ gen, các chuyên gia đã phát hiện những thay đổi bất ngờ đáng chú ý.

 

 

“Đây là một chương trình quốc gia, nơi mà trẻ em có nguy cơ mắc khối u rất cao sẽ được tuyển chọn, và những mảnh khối u nhỏ của các cháu được gửi đến Randwich để xử lý, nhằm nghiên cứu, tìm ra những thay đổi về gen trong khối u đó và kết nối các bệnh nhân đó với các liệu pháp phù hợp nhất”.

 

                                                                                              

Trong chương trình thử nghiệm, hơn 70 phần trăm các bệnh nhân được cung cấp các phương thức trị liệu khác nhau tương ứng với đặc điểm riêng của mỗi người bệnh.

 

 

Trong 30 phần trăm các ca bệnh, khối u được thu nhỏ lại, và ở một số bệnh nhân nó hoàn toàn biến mất.

 

 

Đồng điều hành của cuộc thử nghiệm, tiến sỹ David Ziegler nói rằng tiến trình này đã tạo ra một điều khác biệt lớn trong cuộc sống của nhiều bệnh nhân.

 

 

“Kết quả vượt quá sự mong đợi của chúng tôi và vượt quá bất cứ điều gì chúng tôi có thể hy vọng. Chúng tôi đã không chắc mình sẽ tìm thấy điều gì, chúng tôi không chắc mình có thể tạo ra tác động đến bao nhiêu bệnh nhân trẻ em”.

 

"Điều chúng tôi đã hy vọng là chỉ trong 20% các trường hợp, chúng tôi có thể tìm thấy thứ gì đó dẫn đến đề xuất điều trị mới.Và kết quả là chúng tôi nhận thấy trong 70% trường hợp, chúng tôi có thể đưa ra một kế hoạch điều trị mới cho những đứa trẻ này. Đó là một bước đột phá trên toàn thế giới."

 

Mỗi năm tại nước Úc, hơn 1,000 trẻ em và người trẻ tuổi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư.

 

 

Mỗi tuần, ba người trẻ thiệt mạng vì căn bệnh  này - nhiều hơn bất cứ bệnh nào khác.

 

 

Vẫn đau buồn vì cái chết của con gái, Bianca Bowalan tỏ ra hy vọng rằng, công việc của các nhà nghiên cứu sẽ dẫn đến một cách chữa trị ung thư.

 

 

Và trong lúc đó, cô cho hay cách chữa trị hiện tại giúp các gia đình có thêm thời gian quý giá được ở bên cạnh nhau.

 

 

"Đó là một khoảng thời gian quý giá nhất đối với chúng tôi bởi vì chúng tôi đã có thể sống một cuộc sống bình thường. Đó là thách thức cho mọi bậc cha mẹ, mọi gia đình đối mặt với cuộc sống thiếu vắng người con. Chúng tôi đã có thể gửi bé đi nhà trẻ điều mà thường không thể đối với đứa trẻ đang được điều trị bệnh và có đề kháng thấp. Chúng tôi đã có thể đi du lịch cùng nhau mà không phải lo lắng bé sẽ nhiễm bệnh. Chúng tôi tổ chức sinh nhật, giáng sinh và năm mới với bé mà không phải ở trong bốn bức tường của bệnh viện."