1-1.409

 

 

Chris Parsons, chủ sở hữu của nhà trọ Milang Lakes Motel cho biết nhu cầu về chỗ ở khẩn cấp đã tăng "rõ rệt" trong vài năm qua. (ABC News: Alice Dempster)

 

 

 

NAM ÚC - Chỗ ở tạm thời có thể là chiếc phao cứu sinh cho những ai đang cố gắng lấy lại sự quân bình trong cuộc sống thường ngày sau khi tan vỡ mối quan hệ tình cảm, bạo lực gia đình, người thân trong gia đình qua đời, nghiện ma túy và rượu, mất việc làm hoặc mất nhà cửa.

 

Chủ sở hữu của nhà trọ Milang Lakes Motel, ông Chris Parsons, biết quá rõ điều này, trong nhiều năm ông đã cung cấp nhà ở khẩn cấp cho những người gặp khó khăn.

 

Chấp nhận lời giới thiệu thông qua đội ngũ của tổ chức Junction Australia, có nhiều người dân địa phương và người ngoài thị trấn Milang được vô ở trong nhà trọ của ông ấy ở Lake Alexandrina trong trường hợp khẩn cấp, cùng với những khách quen thường xuyên.

 

Milang là một cộng đồng nhỏ có chưa tới 1.000 cư dân, nằm bên cạnh Lake Alexanrina, tiểu bang Nam Úc.(ABC News: Alice Dempster)

 

 

Chris nói: “Trước đây, có một cặp vợ chồng đến chỗ chúng tôi, họ đã ở lại cho đến hết mùa đông - họ đến vào tháng 9 - họ đã ở lại cả mùa đông năm đó trong một căn lều với hai đứa trẻ.”

 

"Thật là khủng khiếp. Vợ chồng họ trải qua đủ thứ tuyệt vọng.”

“May mắn là họ chưa bị dính vào ma túy vì đó là thứ sẽ tiêu diệt họ.”

 

 

Giống như những người khác làm việc cùng với các cơ quan cứu trợ, Chris đã phải phát triển một loạt các kỹ năng hỗ trợ xã hội để giúp những người đến nhà trọ của ông, nhiều người trong số họ nói rằng "đã trải qua hoàn cảnh như địa ngục" và chỉ muốn một nơi nào đó an toàn để ở.

 

Ông ấy đã học được cách tốt nhất để mang lại cảm giác vững tâm là biết cách lắng nghe mọi người và đặt ra các quy tắc cơ bản trong thời gian họ ở lại nhà trọ của ông - với lệnh cấm rõ ràng không được sử dụng ma túy.

 

Ông nói "Đối với những người từng bị chấn thương hoặc bị rơi vào cảnh tuyệt vọng, điều đầu tiên xảy ra khi họ thay đổi môi trường sống là họ muốn biết các quy tắc cơ bản là gì.”

 

"Nếu bạn cho họ những quy tắc tốt đẹp, chắc chắn, nhẹ nhàng và đàng hoàng, sẽ không mất nhiều thời gian trước khi họ bắt đầu nhận ra điều đó là tốt đối với họ.”

 

"Quan điểm của chúng tôi là chúng tôi khuyến khích mọi người cảm thấy an toàn ... bởi vì khi họ bắt đầu cảm thấy an toàn, họ bắt đầu cảm thấy tốt hơn về bản thân."

 

Nhân viên của tổ chức xã hội Local Junction Australia hỗ trợ những thân chủ đang trải qua tình trạng vô gia cư tìm nhà ở khẩn cấp hoặc giúp họ thực phẩm và dụng cụ để giữ an toàn cho bản thân.

 

Nhân viên giúp đỡ những người dễ bị tổn thương nhất trong cộng đồng, chẳng hạn như những người độc thân có con, hoặc gia đình, có được nơi nương thân ở nhà trọ như nhà trọ của Chris.

 

Có thời điểm, ông ta có cả “một bầy trẻ”, khoảng năm, sáu đứa, ở tạm với gia đình của chúng tại nhà trọ của Chris.

 

Một phát ngôn viên của Junction cho biết "Nếu có thể, thông qua thương lượng của chúng tôi với các nhà trọ, chúng tôi có thể giúp khách hàng vào nhà trọ tạm thời với mức giá giảm mà họ có thể trả tiền được.”

"Trong một số trường hợp, chúng tôi có thể xin được hỗ trợ tài chính từ Cơ quan Nhà ở Nam Úc (South Australian Housing Authority) để giúp chúng tôi trả tiền ăn ở."

 

Tăng cường cộng đồng

Tương tự như những việc làm của Chris, Trung tâm Cộng đồng Milang Old School House cung cấp hỗ trợ thêm cho cả người dân địa phương và người dân tạm trú đang gặp khó khăn, bằng thực phẩm và liên kết với hỗ trợ nhà ở.

 

Stuart Jones, Giám đốc trung tâm cho biết các nhân viên và tình nguyện viên cũng đã nhận thấy số người tìm kiếm sự giúp đỡ đang tăng lên.

 

Giám đốc Trung tâm Cộng đồng Milang Old School House, Stuart Jones, đang kiểm lại một số thực phẩm quyên góp được lưu trữ cho những người cần. (ABC News: Alice Dempster)

 

 

Ông nói "Một khi họ ở đây [ở Milang], đó có thể là một cuộc đấu tranh thực sự, đặc biệt nếu họ có vấn đề về sức khỏe tâm thần."

 

"Chúng tôi có thể giúp đỡ được nhiều người tại trung tâm của chúng tôi, những người đến đây để mua một số thức ăn, khi họ gặp khó khăn vì sống bằng trợ cấp của Centrelink hoặc có vấn đề về công việc."

 

Trung tâm này dựa vào sự quyên góp của cộng đồng, với một siêu thị gần đó thu thập thực phẩm để phân phối lại cho người cần.

 

Stuart nói: “Chúng tôi từng có một số tài trợ liên bang nhỏ để cứu trợ khẩn cấp, nhưng số tiền đó đã được phân phối lại và hầu hết các tổ chức lớn đã nhận được những khoản tiền đó.”

 

"Các khoản đóng góp của cộng đồng - đặc biệt là trong thời gian diễn ra đại dịch COVID - thật tuyệt vời, chúng tôi có một vài người đã quyên góp khoản tiền kiếm thêm của họ, điều này thực sự đáng yêu và một trong những khách hàng chăm sóc người cao tuổi của chúng tôi tặng 10 đô-la mỗi hai tuần."

 

Giúp mọi người 'cảm thấy tốt hơn một chút'.

Chris cho biết cuộc khủng hoảng nhà ở của tiểu bang Nam Úc đã làm tăng "rõ rệt" nhu cầu về chỗ ở khẩn cấp trong các khu vực ngoại ô.

 

Sau khi bắt đầu chỉ với một trong số 12 căn phòng dành cho những trường hợp khẩn cấp, giờ đây ông đã có năm phòng.

 

Về mặt thực dụng, ông ấy nói rằng việc tăng công suất thuê phòng rất tốt cho công việc kinh doanh của anh ấy trong thời kỳ đại dịch, là khoảng thời gian ảnh hưởng nặng nề đến những doanh nghiệp làm trong ngành khách sạn.

 

Ông nói "Chúng tôi đã thua lỗ trong hai năm qua, nhưng chúng tôi đã cố gắng duy trì hoạt động vì chúng tôi có những người này đến".

 

"Điều này mang lại lợi ích cho chúng tôi. Tôi không phải là Thánh  Christopher ... nhưng đồng thời, thật tuyệt khi làm điều gì đó cho mọi người và thấy họ tốt hơn nhờ nó."

 

 

Nhưng mặc dù rất vui khi được giúp đỡ, ông ấy nói rằng ông ấy sẽ không muốn ở trong một căn phòng nhỏ với nhiều người trong một thời gian dài, mô tả nó như một "nồi áp suất" đối với những người đã xuống tinh thần.

 

Chris cho biết phòng trọ không được thiết kế để nhiều người cùng ở trong một thời gian dài, nhưng còn tốt hơn là không có chỗ ở. (ABC News: Alice Dempster)

 

 

Ông nói "Nhiều người đến đây và bắt đầu cảm thấy tốt hơn một chút, bạn thực sự muốn họ có khát vọng rằng họ sẽ đạt được điều gì đó tốt hơn, rằng họ không muốn nghĩ về việc mình vĩnh viễn ở lại đây".

 

"Thực sự là một chút khích lệ khi cố gắng và truyền đạt cho họ rằng chúng tôi hài lòng khi họ ở đây và những gì chúng tôi muốn họ làm là phải tìm ra thứ gì đó tốt hơn.”

 

"Để xây dựng niềm hy vọng rằng họ có thể cải thiện bản thân và có thể có bước tiếp tốt hơn là sống trong một nhà trọ nhỏ tồi tàn."