Dylan Alcott trong buổi thông báo quyết định về hưu của mình. Ảnh: Getty.

 

 

 

 

 

Trong khi chúng ta thường nghe đến những người thành đạt trong xã hội, thì cũng có những người khác trong cộng đồng giữ vai trò gương mẫu cho những đổi thay. Dylan Alcott nổi tiếng về việc chơi quần vợt trên xe lăn và ông cũng giúp đỡ các vận động viên khuyết tật khác. Ông còn hướng đến một lãnh vực mới ngoài sân quần vợt, để giúp giới phụ nữ khuyết tật trong thể thao trở thành những nhà lãnh đạo nổi tiếng.

 

 

Dylan Alcott thắng được huy chương vàng thứ hai tại Thế Vận Hội Rio năm 2016, trước Andy Lapthorne của Anh Quốc, việc nầy bảo đảm cho anh một vị trí nổi bật trong lịch sử Thế Vận Hội Khuyết tật.

 

 

Năm nay 2021, anh trở thành nam cầu thủ đầu tiên hoàn thành được Golden Slam, tức là thắng được giải cá nhân trong 4 đại giải là Úc, Pháp, Mỹ và Wimbledon, cộng với huy chương vàng trong Thế Vận Hội hay Thế Vận Hội Khuyết tật trong cùng năm.

 

 

Đối với Alcott, huy chương vàng đến với anh trong trận chung kết đơn trên xe lăn tại Thế Vận Hội Tokyo hồi tháng 9.

 

 

Dylan Alcott nói “Nói thật ngoài sân đấu, để trở thành một cầu thủ quần vợt xuất sắc có lẽ là một ưu tiên đứng hàng thứ 32 của tôi trong đời".

 

"Là một người tốt là ưu tiên số một, tử tế và yêu thương với người sống chung là Chantelle, là thành viên mẫu mực của gia đình, một người bạn tri âm, cũng như công việc".

 

"Quí vị biết mục tiêu thực sự của tôi là thay đổi các nhận thức, vì vậy những người khuyết tật có thể sống một cuộc đời đang sống và tôi cảm thấy giống như đến đoạn cuối, trong những gì tôi muốn làm trong lãnh vực quần vợt”

 

 

Được biết Dylan Alcott chào đời ở Melbourne vào năm 1990, với một khối u bao chung quanh tủy sống.

 

 

Bác sĩ giải phẫu để lấy khối u, thế nhưng lại khiến cho anh bị liệt.

 

 

Dylan bắt đầu chơi quần vợt trên xe lăn và nhanh chóng lên được hàng cầu thủ quốc tế.

 

Vào năm 2014 lúc được 14 tuổi, anh chơi bóng rổ trên xe lăn và nổi tiếng trong đội bóng rổ nam trên xe lăn của Úc, có tên là Rollers 2 năm sau đó.

 

 

Anh tiếp tục thắng được huy chương vàng với đội Rollers vào năm 2008, trong Thế Vận Hội khuyết tật vào Mùa Hè tại Bắc kinh, trước khi trở lại môn quần vợt trên xe lăn vào năm 2014 và đỉnh cao là thắng được Golden Slam vào năm nay.

 

Dylan Alcott nói “Tôi vẫn không thể tin vào chuyện ấy, nói thật năm đó là những chuyện khó thể tin được và tôi cảm ơn vì đã có cơ hội làm được những chuyện như vậy".

 

"Có những người xếp hàng dài ở Centrelink, họ mất việc, mất người yêu thương và chẳng thể đi đâu được hết, còn tôi phải tránh đi để lo cho công việc của mình".

 

"Vì vậy tôi luôn nhắc nhở chính mình vào những lúc gặp khó khăn, nhưng nay thì tôi đã làm được với Golden Slam".

 

"Tôi vẫn không thể tin được, khi không có một ngay xui xẻo trong một năm trời cố gắng liên tục, thế nhưng đó là tôi và đó là đội của tôi".

 

"Mọi người tại GSA, gia đình tôi và những người thân yêu đã góp phần vào cuộc hành trình gần 20 năm qua trong thể thao".

 

"Nay tôi thực sự không thể tin rằng chúng tôi đã làm được, thế nhưng tôi rõ ràng hãnh diện về chuyện này”.

 

 

Công ty khởi nghiệp của Alcott là GSA hay Get Skilled Access ‘Tiếp cận có kỹ năng’, với một nhóm các chuyên viên tư vấn về các kinh nghiệm khuyết tật trong đời sống thường nhật.

 

 

Họ nhắm vào việc cộng tác với các tổ chức khác với tin tưởng là sẽ có các quyết định gắn kết tốt đẹp hơn, qua mục tiêu cuối cùng là cải thiện việc tiếp cận và hội nhập cho mọi người.

 

 

GSA nay phát động một chương trình trong 6 tháng có tên là Wild Collective.

 

Dylan Alcott nói “Đặc biệt một chuyện mà giới phụ nữ thường đề cập, là thiếu cơ hội để đạt được các vai trò lãnh đạo nói chung, đặc biệt là trong lãnh vực các lực sĩ khuyết tật của chúng ta, những thành phần xuất sắc phải từ bỏ môn thể thao yêu thích".

 

"Họ chẳng có cơ hội mà họ đã cố gắng thực hiện, mặc dù có những tài năng tuyệt vời đã học được, qua các việc làm trong bộ môn thể thao qua tinh thần đồng đội và những chuyện tương tự như vậy".

 

"Vì vậy chúng tôi thành lập chương trình Wild Collective, để giúp đỡ giới phụ nữ khuyết tật đạt được vai trò lãnh đạo trên khắp nước Úc”.

 

 

Người đứng đầu chương trình nầy là một vận động viên khuyết tật khác, tiến sĩ Lisa Chaffey, thế nhưng mối liên hệ giữa bà và Alcott đã diễn ra trong một thời gian khá lâu trước đó.

 

Alcott hồi tưởng.

 

Anh kể “Tôi còn nhớ tôi là một đứa trẻ phì nộn với mái tóc cắt hết sức tệ hại, tệ hơn tóc tôi lúc này".

 

"Bà ta đến với tôi và chơi bóng rổ cho đội Dadenong Rangers, bà là một ngôi sao lớn đặc biệt trong suy nghĩ của tôi".

 

“Chúng tôi có dạng khuyết tật cùng phân loại và bà quả là một huyền thoại bằng xương bằng thịt".

 

“Bà chẳng những chơi bóng rổ mà còn là một người có tâm hồn tốt đẹp, những gì bà làm với tư cách một phụ nữ và một nhà lãnh đạo trong những gì bà thực hiện, tạo nên nhiều cảm hứng từ người khác".

 

"Tôi thật bất ngờ khi làm việc trong GSA, như Lisa và Chaff cùng làm việc với chúng tôi".

 

"Bà đã và đang làm chuyện nầy hết sức nhiệt tình, vì vậy việc tái nối kết quả là đặc biệt và chẳng có người nào tốt hơn để lãnh đạo chương trình này”

 

"Chúng tôi là một doanh nghiệp có mục đích, những người luôn nỗ lực hết mình để thực hiện đúng với cộng đồng của chúng tôi và tôi sẽ không bao giờ dừng lại”.

 

 

Tiến sĩ Chaffey đại diện cho nước Úc trong Thế Vận Hội Khuyết tật Athens năm 2004, với tư cách là một cầu thủ bóng rổ trên xe lăn.

 

 

Thế nhưng tại trại huấn luyện đầu tiên diễn ra sau khi Thế Vận Hội Athens kết thúc, bà bị thương ở khuỷu tay và chấm dứt mọi hy vọng trong ước mơ về thể thao.

 

 

Một phần trong động lực tham gia chương trình ‘Tiếp cận có kỹ năng’ nói trên của bà đến từ kinh nghiệm thương tật đó.

 

Tiến sĩ Lisa Chaffey nói “May mắn tôi đã là một nhà trị liệu chuyên môn. Vì vậy, tôi có thể đảm nhận vào một vị trí của một viên chức, như một người phân loại các hạng cầu thủ bóng rổ trên xe lăn".

 

"Thế nhưng đối với những phụ nữ khác không có quá trình chuyên môn, đó sẽ là dấu chấm hết, nhưng lại có những con đường dành cho nam giới, thu hút họ vào việc huấn luyện, quản lý hoặc vào các vị trí ra quyết định, thế nhưng phụ nữ dường như không có con đường đó".

 

"Vì vậy khi tôi tham gia Get Skilled Access, có vẻ như đây là một chương trình thực sự tuyệt vời để bắt đầu phát triển".

 

"Do đó, mục tiêu của Wild Collective, chúng tôi gọi nó là một tập thể có chủ đích, vì nó là về một phong trào về việc xây dựng một phong trào phụ nữ có kỹ năng từ lãnh vực thể thao của họ, không chỉ trong các phòng họp và các vị trí đưa ra quyết định trong thể thao, mà còn cả ngoài thể thao".

 

"Vì vậy, mục đích của chương trình là để 40 phụ nữ vẫn đang thi đấu hoặc vừa kết thúc thi đấu ở cấp độ cao, để xếp họ vào hội đồng quản trị, nơi họ có thể sử dụng các kỹ năng lãnh đạo mà đã có, nhưng sử dụng nó trong thế giới kinh doanh nữa”.

 

 

Bà cho biết một nữ lực sĩ khuyết tật chiến thắng mọi thử thách, thì khó khăn hơn trong mọi lãnh vực khác.

 

Bà nói “Trở thành một nữ vận động viên rất khó, thế nhưng trở thành một nữ vận động viên khuyết tật thì khó vô cùng".

 

"Mọi người không kỳ vọng nhiều vào bạn, họ kỳ vọng thấp vào kỹ năng của bạn, về khả năng tương tác của bạn với những người khác".

 

"Vì vậy, những gì chúng tôi đang cố gắng thay đổi ở ‘Tiếp cận có kỹ năng’ Get Skilled Access là nâng cao kỳ vọng và mong đợi nhiều nhất từ ​​người khuyết tật cũng như phần còn lại của cộng đồng, vì chúng tôi có rất nhiều điều để phục vụ”

 

 

Bà cho biết sẽ không quên được lần đầu tiên khi gặp gỡ với anh chàng Dylan Alcott lúc còn trẻ.

 

Bà nói “Nói về Dylan Alcott thời trẻ rất lôi cuốn, chúng ta sẽ nói gì. Bấy giờ cậu ấy là một đứa trẻ tích cực, rất tuyệt vời với huấn luyện viên".

 

"Tôi nhớ buổi huấn luyện đầu tiên, tôi đã dạy cậu ấy một động tác mà tôi hoàn thiện hơn 10 năm".

 

"Anh ấy quay lại với tôi và hoàn thiện nó hơn nữa trong vòng 30 giây sau khi chơi nó".

 

"Vì vậy, anh ấy luôn phấn đấu cho điều đó nhiều hơn một chút, có một chút thách thức về việc giữ anh ấy đi đúng hướng và cuối cùng chúng tôi đã giúp anh ấy làm được điều đó".

 

"Bây giờ tôi vô cùng tự hào do thế giới của bộ môn thể thao khuyết tật khá nhỏ, vì vậy, tất cả chúng tôi đã gặp nhau khá nhiều".

 

"Và thật thú vị khi thấy mọi người đã phát triển như thế nào, trong suốt cuộc sống của họ”.

 

 

Ngày nay anh chàng phì nộn với kiểu tóc không giống ai, đã thay đổi nhận thức của nước Úc đối với những người khuyết tật và Thế Vận Hội Khuyết Tật.

 

 

Thế nhưng với Alcott thì không dừng lại ở đó.

 

 

Dylan Alcott nói “Lý do tôi rời khỏi giường sớm không phải là để giành huy chương vàng và các cuộc thi lớn, mà là để thay đổi nhận thức".

 

"Vì vậy với những người như tôi, những người khuyết tật có được những cơ hội mà họ xứng đáng có được".

 

"Một trong những điều lớn nhất mà tôi thấy, là thiếu cơ hội và việc làm".

 

"Vì vậy, đó là lý do tại sao chúng tôi đang làm những gì chúng tôi đang thực hiện".

 

"Chúng tôi là một doanh nghiệp có mục đích, những người luôn nỗ lực hết mình để thực hiện đúng với cộng đồng của chúng tôi và tôi sẽ không bao giờ dừng lại”.