Ảnh minh diễn: Getty Images
AUSTRALIA - Một báo cáo mới cho thấy tài trợ cho dịch vụ chăm sóc người cao tuổi có thể sẽ tăng gấp đôi trong những thập kỷ tới do số lượng người cao tuổi yêu cầu dịch vụ nội trú tăng đúng dự kiến. Nhưng các nhóm y tá thì nói rằng vấn đề trọng tâm không phải là mức tài trợ quá nhiều - mà là trách nhiệm giải trình về cách chi tiêu số tiền hiện tại.
Các y tá làm công việc chăm sóc người cao niên cho biết họ phải làm việc quá sức trong tình hình thiếu nguồn lực trong một thời gian.
Gần đây, họ đã đấu tranh để được tăng lương. Nhưng theo lời một nhóm y tá ở Queensland, thì mức tăng 1% mà chủ lao động của họ đưa ra là không đủ.
Phát biểu bên ngoài Ủy ban Việc làm Công bằng vào đầu năm nay, một đầu bếp làm việc trong cơ sở chăm sóc người cao tuổi, Mark Castieau, cho biết mức lương hiện tại không tương xứng với công việc.
“Đây thực sự là một công việc đòi hỏi kỹ năng cao, nhưng được trả lương như thể đó là một công việc tầm thường.”
Tiền – để trả lương cho nhân sự và cho mọi thứ khác - là tâm điểm của cuộc khủng hoảng trong lĩnh vực chăm sóc người cao tuổi.
Có hơn $23 tỷ ngân sách liên bang được cung cấp cho dịch vụ chăm sóc người cao tuổi mỗi năm, 3/4 trong số đó được dành cho các cơ sở lưu trú.
Nhưng một phúc trình mới của Tổ chức Nghiên cứu người cao tuổi tại Đại học Công nghệ Sydney cho thấy khoản ngân sách này vẫn chưa đủ.
Phúc trình này kết luận rằng toàn bộ hệ thống đang phải đối mặt với nhu cầu và chi phí gia tăng vô thời hạn.
Phúc trình cho rằng hàng năm đều có thêm nhiều người cao tuổi, và đồng thời, số lượng yêu cầu dịch vụ chăm sóc cũng ngày càng nhiều hơn.
Phúc trình đề xuất một số giải pháp để tăng nguồn ngân sách cho các dịch vụ chăm sóc người cao tuổi, bao gồm một khoản thu đặc biệt dành cho lĩnh vực này, sẽ hoạt động giống như thuế Medicare hiện nay.
Về phía các nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc người cao tuổi, họ nói rằng họ đã bị áp lực đáng kể.
Cameron Holland, CEO của Ryman Healthcare, đã phát biểu trong buổi ra mắt Hợp tác vào tháng 4 năm nay, nói rằng các nhà cung cấp không thể đáp ứng kỳ vọng của người tiêu dùng mà đồng thời vẫn xoay xở được về mặt tài chính.
“Chúng tôi thực sự gặp phải một vấn đề trầm trọng mang tính hệ thống, nhu cầu tăng, kỳ vọng cũng tăng, trong khi các cơ sở hoạt động kinh doanh đã thua lỗ và họ không muốn đầu tư thêm tiền vào một ngành vốn đã bấp bênh rất nhiều.”
Paul Sadler, quyền Giám đốc điều hành của Hiệp hội cung cấp dịch vụ người cao niên (ACCPA), cho biết nhiều cơ sở cung cấp dịch vụ đang ở trong tình trạng tài chính "tồi tệ".
“Sáu mươi phần trăm các cơ sở chăm sóc người cao niên đang hoạt động trong tình trạng thâm hụt, và nếu bạn đến vùng nông thôn, con số đó lên tới 2/3 tổng số các cơ sở.”
Có một số cơ sở chăm sóc người cao niên độc lập và nhỏ vẫn đang hoạt động tốt - nhưng phần lớn vẫn là các doanh nghiệp công ty lớn.
Những doanh nghiệp này có hai loại, một là những cơ sở cung cấp dịch vụ vì lợi nhuận, chẳng hạn Aegis, doanh nghiệp cung cấp dịch vụ chăm sóc người cao niên lớn nhất ở Tây Úc, và loại thứ hai là KHÔNG vì lợi nhuận, chẳng hạn như Bolton Clarke ở Queensland, cơ sở này gần đây đã trả $700 triệu để mua Allity, một doanh nghiệp thuộc sở hữu vốn tư nhân.
Đặc biệt, các nhà cung cấp dịch vụ lớn này là nơi mà các y tá muốn thấy có sự mình bách hơn trong trách nhiệm giải trình.
Các nhóm y tá nói rằng có nhiều vấn đề được đặt ra liên quan đến số tiền đang được trả cho các nhà cung cấp - bao nhiêu trong số đó thực sự dành cho việc chăm sóc và chất lượng cuộc sống cho cư dân.
Ông Paul Sadler cho biết hầu hết các khoản tài trợ mà các cơ sở nhận được đều được phân bổ cho nhân viên.
Annie Butler từ Liên đoàn Hộ sinh và Y tá Úc nói rằng đó là một ví dụ về sự sai lệch giữa những gì được báo cáo và những gì thực sự đã xảy ra.
“Chúng ta không chỉ nhìn vào bảng phân công công việc mà cần xem cả bảng lương để biết có bao nhiều người thực sự làm việc. Bởi vì chúng tôi biết, không phải tất cả, nhưng có một số cơ sở chỉ có một nửa số nhân sự làm việc trên thực tế so với số lượng được ghi trên bảng phân công công việc. Chúng tôi muốn xem chi tiết thực tế là gì.”
Stewart Brown là một công ty kế toán ở Sydney chuyên thực hiện các cuộc khảo sát hiệu quả tài chính trong lĩnh vực chăm sóc người cao niên.
Đối tác cấp cao Grant Corderoy nói với các bên liên quan vào tháng 12 năm ngoái rằng khoản ngân sách bổ sung $10/ngày cho mỗi giường do Chính phủ Liên bang cung cấp - được thiết kế để bảo đảm cư dân được cho ăn đúng cách - đang được sử dụng một cách hiệu quả để trám vào lỗ hổng tài chính.
“Khoản bù đắp nhằm mục đích bảo đảm các nhà cung cấp đáp ứng các cam kết của họ để cung cấp chất lượng thực phẩm phù hợp, có thể là thực phẩm, có thể là sức khỏe răng miệng, có thể là cung cấp chế độ ăn kiêng, rất đa dạng. Nhưng phần lớn của khoản tiền $10/ngày này, có thể lên tới $8.5 đô la - không được chi cho các chi phí bổ sung, mà là để giúp bù đắp một số chi phí đã phải trả trong việc chăm sóc người cao tuổi.”
Nhưng Liên đoàn Y tá Úc nói rằng họ thực sự không biết tiền tài trợ đã đi đâu.
Bà Annie Butler cho biết có một phản hồi từ một thành viên nói rằng có rất ít cải thiện sau khi đã nhận được thêm tài trợ.
“Cô ấy không thấy có thêm nhân viên, không có cải tiến về thực phẩm. Cô ấy thỉnh thoảng bị buộc phải tắm cho một số cư dân và dùng khăn giấy lau khô họ vì thiếu nguồn lực. Vậy mà cơ sở lại có tiền làm lại một sân gỗ ở sân sau.”
Theo Bộ Y tế, khoản tiền bổ sung $10/ngày là điều kiện để các nhà cung cấp nộp báo cáo hàng quý về chi tiêu thực phẩm và dinh dưỡng, và chất lượng của chi phí sinh hoạt hàng ngày.
Bộ Y tế cho biết họ đưa tên của bất kỳ nhà cung cấp nào chi tiêu ít hơn mức cần thiết sang cho Ủy ban An toàn và Chất lượng Chăm sóc Người cao tuổi.
Về phía liên đoàn, họ mong muốn khoản tài trợ chính phủ được kiểm tra cho các mục đích cụ thể, như nhân sự, thực phẩm và các biện pháp chất lượng cuộc sống - với các yêu cầu báo cáo phải phù hợp.
Trong khi đó, ông Paul Sadler nói rằng các nhà cung cấp rất muốn thấy có thêm các yêu cầu báo cáo bổ sung được đưa ra.
“Đảng Lao động đã đưa ra một số cam kết về cải thiện tính minh bạch. Chúng tôi rất muốn làm việc với chính phủ mới về cách có thể thực hiện điều đó. Một lưu ý của chúng tôi là điều này không có nghĩa là chỉ việc điền biểu mẫu cho các y tá và nhân viên chăm sóc. Chúng tôi phải thu thập bất kỳ thông tin bổ sung nào được yêu cầu như là một dịch vụ thêm trong dịch vụ chăm sóc, chứ không phải bằng cách có thêm giấy tờ, mà chỉ khiến mọi người chuyển hướng ra khỏi ngành cung cấp dịch vụ chăm sóc.”
Ông Sadler cho biết tầm nhìn từ các cơ sở khác với tầm nhìn từ phía quản lý.
“Mặc dù các nhân viên chăm sóc cho rằng cần có trách nhiệm giải trình đối với nguồn tài trợ chính phủ - và chúng tôi cũng đồng ý với điều đó – nhưng thực tế hầu hết các nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc người cao tuổi đang chi nhiều tiền hơn số tiền họ nhận được từ chính phủ hoặc từ khách hàng. Vì vậy, đó là lý do tại sao chúng tôi nghĩ - và phúc trình của Đại học UTS cũng kết luận - rằng có một thách thức tài trợ ở đây cần được giải quyết.”