Bác sĩ Raj Khillan, là bác sĩ nhi khoa làm việc ở thành phố Melbourne Ảnh: được cung cấp (SBS).
AUSTRALIA - Theo cơ quan lớn nhất đại diện cho các bác sĩ gia đình, hơn 60 phòng khám đa khoa trên khắp nước Úc đã bị buộc phải đóng cửa trong bốn năm qua. Lý do bao gồm thiếu trợ giá Medicare và lực lượng lao động. Cơ quản này đã mô tả việc đóng cửa là một mất mát to lớn đối với bệnh nhân, đặc biệt trong các cộng đồng đa văn hóa.
Theo một báo cáo của Tổ chức Y tế Thế giới WHO, hàng triệu người di cư và người tị nạn trên khắp thế giới có tình trạng sức khỏe kém hơn so với những người ở các nước sở tại.
Đó là lý do tại sao có một bác sĩ gia đình địa phương đáng tin cậy là điều cần thiết đối với các cộng đồng đa văn hóa ở Úc.
Nhưng trong bốn năm qua, hơn 60 phòng khám đã đóng cửa trên toàn quốc, khiến những người dễ bị tổn thương nhất không có sự hỗ trợ mà họ cần.
Chủ tịch của Tổ chức bác sĩ gia đình Úc Royal Australian College of General Practitioners, bác sĩ Bruce Willett cho biết kể từ khi đảng Lao động đưa ra chính sách đóng băng trợ giá Medicare vào năm 2013, đã có gần bốn tỷ đô la được lấy từ Medicare cho các hoạt động khám bệnh thông thường.
Ông nói rằng điều đó đã chuyển chi phí sang các phòng khám gia đình và bệnh nhân, đặc biệt các cộng đồng nông thôn và vùng ngoại ô bị ảnh hưởng nhiều nhất.
Ông nói "Thật không may, những cộng đồng dễ bị ảnh hưởng là những nhóm đang trải qua khó khăn nhiều nhất. Những lĩnh vực khám bệnh được trợ giá hoàn toàn (bulk-bill) ít hơn, bệnh nhân phải vật lộn để chi trả khoảng tiền dôi ra đó.”
“Những khu vực nông thôn nơi nền kinh tế ít phát triển và không có sẵn nhiều phòng khám gia đình. Chúng tôi thấy trên khắp vùng nông thôn của đất nước hầu như không có phòng khám của một bác sĩ nào và rất ít cơ sở có một hoặc hai bác sĩ."
“Các phòng khám phải hợp nhất để cố gắng duy trì khả năng tồn tại và điều này thường không thể thực hiện được ở các cộng đồng nông thôn.”
Việc gặp bác sĩ gia đình có thể khiến bệnh nhân tốn hàng trăm đô la nếu không có Medicare, nhưng bác sĩ Willett nói rằng đó chỉ là một phần của vấn đề.
Với dân số nhập cư ngày càng tăng, nhu cầu về các bác sĩ và nhân viên y tế đa ngôn ngữ ngày càng lớn.
Theo điều tra dân số năm 2021, số người sử dụng một ngôn ngữ khác ngoài tiếng Anh ở nhà đã tăng gần 800 nghìn người, lên hơn 5,5 triệu người.
Bác sĩ Willet cho biết nhiều nguồn ngôn ngữ hơn, bao gồm cả thông dịch viên, sẽ giúp đảm bảo nhiều người Úc có thể tiếp cận dịch vụ chăm sóc sức khỏe.
"Chúng tôi biết rằng các bác sĩ gia đình nói một ngôn ngữ cụ thể có xu hướng thu hút đến những nơi có nhiều người nói ngôn ngữ đó. Việc có thể nói chuyện với một bác sĩ gia đình nói ngôn ngữ mẹ đẻ của bạn thực sự rất hữu ích.”
“Các bệnh viện và các tổ chức lớn hơn là những nơi ám ảnh lớn với các cộng đồng đa văn hóa, vì vậy sự thân thiện và biết rõ bác sĩ gia đình của mình, đồng thời có mối quan hệ gắn bó thậm chí còn quan trọng hơn với các cộng đồng đa văn hóa trên khắp đất nước."
Tình trạng thiếu lực lượng lao động nghiêm trọng, bao gồm bác sĩ gia đình, y tá và nhân viên hành chính, cũng đang ảnh hưởng đến khả năng cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe.
Hiệp hội Y khoa Úc ước tính có sự thiếu hụt 860 bác sĩ đa khoa trên khắp nước Úc và dự đoán trong trường hợp xấu nhất có thể thiếu 10.600 bác sĩ đa khoa trong vòng 10 năm.
Bác sĩ nhi gốc Ấn Độ, Angraj Khillan sống tại Melbourne, được vinh danh là Người Úc của Năm tại Victoria vì cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe và giáo dục y tế cho các cộng đồng đa văn hóa ở Úc.
Ông nói rằng chúng ta cần xem xét lý do tại sao ngày càng ít sinh viên tốt nghiệp y khoa trở thành bác sĩ gia đình.
Ông nói "Điều quan trọng là phải xem xét yếu tố này, tại sao số lượng bác sĩ gia đình lại giảm xuống. Tại sao số lượng sinh viên tốt nghiệp y khoa muốn trở thành bác sĩ gia đình lại giảm xuống."
“Năm 1980 ở Úc, 30% tổng số sinh viên tốt nghiệp y khoa đã tham gia khóa đào tạo bác sĩ đa khoa. Bây giờ tỷ lệ này đã giảm xuống còn 15%. Đó là một sự thay đổi đáng kể trong suy nghĩ của những sinh viên tốt nghiệp y khoa, họ không muốn trở thành bác sĩ gia đình.”
Bác sĩ Khillan cho biết các gia đình nhập cư thường không đủ khả năng trả tiền để gặp bác sĩ gia đình. Vì vậy họ sẽ đến bệnh viện với những vấn đề không khẩn cấp.
"Họ có thể phớt lờ hoặc trì hoãn các vấn đề sức khỏe của mình. Vấn đề này có thể chuyển sang giai đoạn khó điều trị hoặc giai đoạn cấp cứu cấp tính. Họ có thể phải vào cấp cứu và đó chính xác là những gì đang xảy ra.”
“Khoa cấp cứu của chúng ta đang bị tắc nghẽn và chúng ta đang quá tải với khối lượng công việc, những người có vấn đề sức khỏe nhỏ không đủ khả năng chi trả cho bác sĩ gia đình, cuối cùng phải cấp cứu trong bệnh viện."
Tổ chức Bác sĩ gia đình Úc đang kêu gọi chính phủ liên bang cung cấp thêm tài trợ cho các khoản thanh toán Medicare dành cho bệnh nhân trong ngân sách liên bang tháng 5 để giúp các bệnh nhân đang phải vật lộn với việc gia tăng chi phí chăm sóc sức khỏe.
Vào cuối tháng 1, chính phủ liên bang đã công bố một sáng kiến mới nhằm khuyến khích nhiều bác sĩ gia đình làm việc ở các vùng nông thôn.
Sự sắp xếp giữa chính phủ liên bang, tiểu bang và lãnh thổ khuyến khích các bác sĩ gia đình thực tập tiếp tục làm nghề với mức lương và điều kiện tốt hơn, có thể so sánh với các bác sĩ được đào tạo trong các lĩnh vực chuyên khoa tại các bệnh viện công.
Một thử nghiệm đang được tiến hành ở Tasmania với kế hoạch cuối cùng sẽ mở rộng ra toàn quốc. Các chính quyền tiểu bang khác đã kêu gọi triển khai diễn ra nhanh hơn.
Trong một tuyên bố, Bộ trưởng Y tế liên bang, Mark Butler, cho biết chính phủ Albanese cũng đang xem xét các bước tiếp theo.
"Sau chín năm dài bị cắt giảm và bỏ bê Medicare, việc đi khám bác sĩ chưa bao giờ khó khăn hơn hoặc đắt đỏ hơn thế. Chính phủ cũ đã đóng băng khoản giảm giá Medicare trong sáu năm, lấy đi hàng tỷ đô la từ dịch vụ chăm sóc chính và khiến phí chênh lệch tăng vọt.”
“Lực lượng Đặc nhiệm Tăng cường Medicare đã vạch ra các cách để làm cho Medicare phù hợp với thế kỷ 21, các hành động được thực hiện từ các khuyến nghị của Lực lượng Đặc nhiệm sẽ được nêu trong Ngân sách sắp tới.”
“Chúng tôi đang đầu tư 163 triệu đô la để thu hút và giữ chân nhiều nhân viên y tế hơn đến các vùng nông thôn và ngoại ô của Úc thông qua việc cải thiện các chương trình đào tạo và khuyến khích."