Cộng đồng địa phương bắt đầu quyên góp tiền để xây dựng nhà thờ vào năm 1854.(ABC South East SA: Caroline Horn)

 

 

NAM ÚC - Trong khi nhiều người mơ ước cải tạo một nhà thờ cũ thành ngôi nhà mơ ước của họ, một số khác có thể ngần ngại khi trở thành chủ sở hữu của nghĩa địa nhỏ có hàng rào của nhà thờ này ở tiểu bang Nam Úc.

 

Nhà thờ Giáo đoàn Bald Hills - Bald Hills Congregational Church - được xây dựng vào những năm 1850 và nằm cách thị trấn ven biển Victor Harbor chỉ 10 phút lái xe.

 

Bây giờ nhà thờ này đang được rao bán.

 

Mặc dù ngày nay chỉ còn những bức tường, tàn tích của nhà thờ và nghĩa địa lân cận được ghi tên là di sản địa phương.

 

 

Chủ sở hữu Wayne Kirk và con gái của ông, Lisa, muốn tìm người phù hợp để duy trì di sản  nhà thờ và các ngôi mộ.(ABC South East SA: Caroline Horn)

 

 

Gia đình Brenton Lush, người địa phương ở Inman Valley, đã giúp chăm sóc địa điểm này từ khi nhà thờ bị dỡ bỏ vào năm 1905 cho đến khi nó được giáo đoàn Uniting Church bán vào khoảng 25 năm trước.

 

John Lush, là ông cố, nằm trong số những người được chôn cất tại nghĩa địa.

 

Ông Lush cho biết mặc dù chỉ có một số ít bia mộ trong nghĩa địa nhưng người ta tin rằng đã có nhiều ngôi mộ khác được chôn cất.

 

Hình ảnh Nhà thờ được chụp vào khoảng năm 1900, 5 năm trước khi nó bị phá hủy. (Ảnh: Thư viện Tiểu Bang Nam Úc)

 

Ông nói: “Hầu hết các ngôi mộ đều có những cây thánh giá bằng gỗ và các dòng chữ ghi khắc trên đó đã bị phân hủy”.

 

Ông ấy nói rằng nhà thờ đã bị đổ nát một thời gian.

Ông nói: “Ngay sau khi nó ngừng hoạt động như một nhà thờ (vào năm 1905), mái nhà đã đổ xuống con đường cách nhà Jaggers vài trăm mét và nó trở thành cái mái nhà kho của họ”.

 

Bất động sản này có giá chào bán từ 370.000 đến 400.000 đô-la.

 

Chuyên viên tư vấn di sản và thành viên hội đồng Cơ quan Nghĩa trang Adelaide (Adelaide Cemeteries Authority), Sandy Wilkinson, cho biết chủ sở hữu mới sẽ trở thành là người trông coi nghĩa trang.

 

Ông Wilkinson cho biết người ta thường có quan niệm sai lầm rằng khi các di tích được xếp vào danh sách di sản thì không thể làm gì được với chúng.

 

 

Sandy Wilkinson, chụp ảnh tại Nghĩa trang North Road ở Adelaide, nói rằng việc nằm trong danh sách di sản có nghĩa là không thể làm gì được với những tòa nhà đổ nát là một quan niệm sai lầm. (ABC News)

 

 

Ông nói rằng có thể ai đó sẽ kết hợp những bức tường cũ của nhà thờ với công trình xây dựng hiện đại mà vẫn đáp ứng được nguyên tắc bảo tồn di sản Burra Charter, vốn cung cấp tiêu chuẩn thực hành cho những người quản lý các địa điểm di sản văn hóa ở Úc.

 

Ông Wilkinson nói: “Bạn có thể xây dựng bên trong chúng, để bạn có thể nhìn được nét đặt trưng cũ xưa từ trong ra ngoài. Vì vậy, bạn phải giữ lại mảnh đá đã vỡ  mà đặt nó vào tấm kính chẳng hạn”.

"Đó được coi là một cách thực hành hợp lệ theo hiến chương bảo tồn  Burra Charter.”

 

"Nếu bạn phá hủy thứ gì đó, bạn không thể đảo ngược nó, nhưng nếu bạn chèn vật liệu mới bên cạnh nó, bạn có thể xây dựng lại nó nếu muốn.”

 

 

Nhà thờ và nghĩa địa nằm trên đường Hancock.(ABC South East SA: Caroline Horn)

 

 

Ông Wilkinson cho biết trong khi một số người hơi do dự khi mua bất động sản có khu mộ thì nhiều người không hề bận tâm.

Ông Wilkinson nói “Bạn có thể dựng một hàng rào xung quanh nghĩa trang nếu bạn muốn.”

 

Mặc dù nghĩa địa cũng được xếp hạng di sản nhưng ông cho biết chủ sở hữu mới không có nghĩa vụ phải giữ hàng rào mạ kẽm kiểu trang trại đã được lắp đặt xung quanh một số ngôi mộ trong thời gian gần đây.

 

Nhưng cần phải bảo đảm các di tích cũ không bị phá hủy.

 

Wayne Kirk và con gái của ông, Lisa, muốn di sản của nhà thờ và nghĩa địa được bảo tồn. (ABC South East SA: Caroline Horn)

 

 

Quan trọng đối với lịch sử địa phương

Chủ sở hữu hiện tại Wayne Kirk cho biết ông tin rằng nhà thờ này là một trong những nhà thờ lâu đời nhất ở tiểu bang Nam Úc.

 

Ông cho biết đá đã được khai thác cách địa điểm trên đỉnh đồi khoảng 1 km và đất ban đầu được hiến tặng để xây dựng nhà thờ được tài trợ bởi sự đóng góp của cộng đồng địa phương.

 

Đôi khi nó còn được sử dụng làm trường học và hội trường, lớp vữa đá vôi trên tường hiện đã bị trầy xước bởi những hình vẽ bậy do nhiều thế hệ thanh niên địa phương sử dụng địa điểm này làm nơi gặp gỡ trò chuyện.

 

Kể từ khi gia đình Kirk mua mảnh đất phía sau trang trại của họ từ Uniting Church, họ đã chăm sóc vùng đất xung quanh các tàn tích và ngôi mộ.

 

Địa điểm này từng là nơi tổ chức đám cưới của một số bạn bè của gia đình và hàng xóm trong thời gian đó.

 

 

Bia mộ của Catharine McAlpine.(ABC South East SA: Caroline Horn)

 

Ông Kirk cho biết hầu hết những người được ghi trên bia mộ đều có con cháu sống trong khu vực này, nhưng có một viên đá vỡ thuộc về Catharine McAlpine, người dường như không có bàn con thân quyến nào sống ở địa phương.

 

Lisa, con gái của ông Kirk, cho biết gia đình cảm thấy điều quan trọng là di sản của khu vực này phải được những người chủ mới bảo tồn và trân trọng.

Cô nói “Chúng tôi muốn chọn được người bảo tồn di sản này một cách đúng đắn.”