Giám đốc Câu lạc bộ Concordia Manfred Koch (phải) và tình nguyện viên Uta Panayotakis. Nguồn: SBS / Peggy Giakoumelos
AUSTRALIA - Chương trình có tên là ‘In the Club’, xem xét một số câu lạc bộ độc đáo dành cho người di cư đến Úc. Vốn là trụ cột của cộng đồng Úc, các địa điểm như Câu lạc bộ Concordia, Câu lạc bộ Síp và Câu lạc bộ Ba Lan, đã hỗ trợ các cộng đồng mới đến Úc trong hơn một thế kỷ qua. Tuy nhiên cộng đồng người Việt không có truyền thống thành lập các câu lạc bộ cho riêng mình, một số thành viên đến sinh hoạt tại các câu lạc bộ có sẵn. Thế nhưng trong khi nhiều cộng đồng di cư đã được thiết lập tốt, thì nhiều câu lạc bộ khác đang phải vật lộn để tồn tại. Hôm nay chúng ta đến thăm một câu lạc bộ đã tự đổi mới, bằng cách thu hút những người bảo trợ từ bên ngoài cộng đồng truyền thống của nó.
Ông Manfred Koch nói “Tôi đã gắn bó với câu lạc bộ gần 50 năm và đó ít nhiều là một trải nghiệm thú vị".
"Câu lạc bộ có những lúc thăng trầm, nhưng gần đây, nó lại thăng trầm hơn và chúng tôi trở nên rất nổi tiếng”.
Ông Manfred Koch là Giám đốc Câu lạc bộ Concordia, một câu lạc bộ của Đức ở nội ô Sydney.
Bên cạnh ông là tình nguyện viên Uta PanayotakIs.
Bà Uta PanayotakIs nói “Trước hết, tôi bán vé xổ số raffle vào mỗi Chủ nhật đầu tiên của tháng khi chúng tôi có Fruhschoppen, chúng tôi cũng có một ban nhạc".
"Và gần đây tôi cũng đã tình nguyện bán bánh vào chiều thứ Bảy”.
Họ đã là một cặp đôi, được 11 năm rồi.
Ông Manfred Koch nói “Chúng tôi là một món hàng như họ nói ở Úc, chuyện nầy nghe thật kinh khủng”.
Khi không làm việc tình nguyện ở câu lạc bộ, cặp đôi dành cả ngày để tranh giành các trò chơi Scrabble, backgammon hoặc các môn bài bạc.
Ông Manfred Koch nói “Nó hoạt động khá hữu hiệu, vấn đề là trong một mối quan hệ, bạn phải có một số sở thích chung. Tất cả chúng không phải giống nhau, nhưng một số trong số lại cần được thưởng thức cùng nhau”.
Bà Uta PanayotakIs nói “Chúng tôi có tính cạnh tranh cao. Chúng tôi chơi trò chơi rồi có các cuộc thi mỗi ngày và sẽ rất bận rộn, nếu người kia không thắng”.
Họ có thành tích thắng-thua ngang nhau.
Bà Uta PanayotakIs nói "Đó là một phần bằng nhau nhưng vấn đề là Manfred cực kỳ may mắn và hãy làm theo cách này".
Tình yêu của họ đối với câu lạc bộ, là rõ ràng để thấy.
Chủ tịch câu lạc bộ là bà Theresa Sonntag, cũng đam mê nơi này.
Bà lớn lên với cha mẹ là người Đức và câu lạc bộ luôn là một phần cuộc sống của bà.
Bà nói rằng cảm giác thoải mái của nơi này, là chìa khóa thành công của nó.
Bà nói "Tôi nghĩ đó là bởi vì chúng tôi có một chút tùy tiện đối với chúng tôi".
"Chúng tôi không phải là những bữa ăn trang trọng, chúng tôi không phải là những bữa ăn sang trọng, mọi người cảm thấy rất thoải mái khi ở đây, mang theo gia đình của họ".
"Họ có thể cảm thấy thoải mái, họ có thể gặp bạn bè của họ ở đây".
"Vì vậy, từ quan điểm đó, nếu có bất cứ điều gì, sự bảo trợ của chúng tôi đã tăng lên đối với khu vực nội ô phía tây",.
“Bạn chỉ cần thích nghi với thời điểm hiện tại và cố gắng biến nó thành một công việc kinh doanh, để thu hút các khách hàng khác.”
Với gần 140 tuổi đời, Concordia có nghĩa là sự hài hòa, cũng là một trong những câu lạc bộ Đức lâu đời nhất của Úc.
Câu lạc bộ có bối cảnh là một câu lạc bộ bowling cũ, thuộc sở hữu của chính phủ và phát triển ngược chiều với xu hướng của nhiều câu lạc bộ di cư khác.
Các búp bê, khăn lau và lá cờ truyền thống, tạo nên âm hưởng của địa điểm và một món ăn ngon nhỏ, cũng là một phần của trải nghiệm.
Khoảng một phần tư thành viên của câu lạc bộ, bao gồm những người có nguồn gốc Đức, Áo và Thụy Sĩ.
Ông Manfred Koch nói “Đây là cửa hàng tạp hóa nho nhỏ Đức của chúng tôi".
"Bạn có mứt, bột bánh pudding, cá trích từ Đức và theo nghĩa đen, tất cả chúng đều là hàng hóa của Đức”.
Mặc dù việc di cư từ Đức bây giờ chỉ là nhỏ giọt, nhưng câu lạc bộ đã không chỉ tồn tại mà còn phát triển.
Bà Sonntag cho biết, tình trạng thiếu nhân viên khách sạn trên toàn quốc, là điều duy nhất hạn chế sự phát triển hơn nữa của ngành ăn uống.
Bà nói “Vâng chúng ta rất may mắn vào lúc này".
"Điều đã ảnh hưởng xấu đến chúng tôi thông qua COVID, là tình trạng thiếu nhân viên".
"Đó là những gì chúng tôi đang tìm thấy vào lúc này, rằng chúng tôi không thể cung cấp cùng một lượng chức năng mà chúng tôi đã sử dụng trước đây, hoàn toàn là vì chúng tôi không thể bố trí nhân viên cho các công việc".
"Chúng tôi rất may mắn khi có thể duy trì đội ngũ nhân viên, nhân viên nhà bếp, cùng tiêu chuẩn thực phẩm của chúng tôi".
"Đây là một trong những điểm thu hút ở đây, thịt lợn bằng một đốt ngón tay lớn".
"Đó là lý do tại sao mọi người đến đây, vì những món ăn ngon”.
Một phần thành công của nó, là do vị trí của câu lạc bộ.
Các cuộc di cư sau chiến tranh, đã chứng kiến một cộng đồng lớn người Hy Lạp và Việt Nam, định cư ở phía tây Sydney, vốn là quê hương của câu lạc bộ Concordia.
Trong khi sự hiện diện của họ vẫn còn mạnh mẽ, thì khu vực này hiện phần lớn thu hút các gia đình trẻ và các chuyên gia.
Ngoài ra không giống như nhiều câu lạc bộ, họ không dựa vào doanh thu từ máy đánh bạc.
Ông Koch nói rằng, các máy đánh bạc đã bị dỡ bỏ cách đây vài năm, để nhường chỗ cho nhiều bàn ăn hơn.
Ông nói “Câu lạc bộ này không có máy đánh bạc và chúng tôi hiểu rằng các bậc cha mẹ có con nhỏ, họ thực sự thích bầu không khí của chúng tôi, khi thích những gì chúng tôi đại diện".
"Họ đánh giá cao sự chú ý nhận được ở đây và về mặt đó, nó hơi khác thường bởi vì có sự tinh tế của người Đức và bầu không khí của người Đức ở đó”.
Bà Sonntag cho biết, câu lạc bộ đã hoạt động trong nhiều năm ở ngoại ô Stanmore, thuộc nội ô Sydney nhưng đã chuyển đến địa điểm mới tại Tempe vào năm 2003, do vấn đề tài chính.
Bà nói “Câu lạc bộ có một tương lai tốt đẹp, chúng tôi đang ở một vị trí tốt ở đây, mặc dù chỉ cho thuê nhưng chúng tôi không sở hữu mặt bằng".
"Tuy nhiên hiện tại, chúng tôi được cộng đồng địa phương bảo trợ rất tốt”.
Hợp đồng thuê của câu lạc bộ sẽ hết hạn vào năm 2028 và hiện tại câu lạc bộ đang đàm phán về kế hoạch quản lý, thông qua hội đồng địa phương.
Được biết câu lạc bộ phải thể hiện mức độ tham gia của cộng đồng và kế hoạch của nó cho tương lai.
Bà Theresa Sonntag nói “Vì vậy chúng tôi chỉ còn 6 năm nữa, trong hợp đồng thuê 20 năm".
"Do đó sau sáu năm, chúng tôi sẽ ngay trước khi hợp đồng hết hạn, chúng tôi sẽ yêu cầu gia hạn hợp đồng để tiếp tục, bởi vì địa điểm thực tế đã có rất nhiều mặt tích cực về vị trí”.
Trong khi đó Tiến sĩ Andonis Piperoglou là một chuyên gia về lịch sử dân tộc và di cư của Đại học Melbourne nói rằng, Concordia và một số câu lạc bộ khác trong khu vực nội thành, đã xoay sở để tái tạo thành công bản thân, hầu phục vụ cho việc thay đổi về mặt nhân khẩu học.
Tiến sĩ Andonis Piperoglou nói “Có một ví dụ thú vị đã xảy ra ở thành phố Sydney, trong đó một số câu lạc bộ sắc tộc đã tự sắp xếp lại, để phục vụ cho một hạng mà chúng ta có thể gọi là một nhóm khách hàng dân tộc, gọi là hipster".
"Đồng thời đây là một sự trẻ trung hóa, và kiểu sáng tạo lại các câu lạc bộ sắc tộc này, như một kiểu thiên đường xã hội".
"Chúng vượt ra ngoài ý thức nghiêm ngặt của chúng ta, về những gì có thể tưởng tượng về những câu lạc bộ này”.
Thế nhưng địa điểm không phải lúc nào cũng là tất cả, với một số câu lạc bộ ở những vị trí đắc địa trên khắp nước Úc đã đóng cửa, hoặc đang vật lộn để duy trì hoạt động.
Bà Sonntag nói rằng, việc phân nhánh trong bất kỳ hoạt động kinh doanh nào là điều cần thiết để tồn tại.
Bà nói "Tôi biết rằng trên thực tế, có một số người cách đây không xa đã phải ngừng giao dịch, vì họ không có khách hàng để có thể tiếp tục".
"Vì vậy tôi nghĩ, đó chỉ là dấu hiệu của thời đại".
"Bạn chỉ cần thích nghi với thời điểm hiện tại và cố gắng biến nó thành một công việc kinh doanh, để thu hút các khách hàng khác".