Sibi Thompson và Kavitha Palanimalai nói rằng họ đang lấp đầy khoảng trống bằng các dịch vụ sức khỏe tâm thần ở vùng quê tiểu bang Nam Úc. (ABC South East SA: Bec Whetham)
NAM ÚC - Sibi Thompson đã thức trắng nhiều ngày. Không phải vì cô không ngủ được, mà cô liên tục nghĩ về việc tất cả những người nhập viện cấp cứu chỉ để trở về nhà với những vấn đề tương tự, nhiều ngày - hoặc nhiều giờ - sau đó.
Cô y tá này nói " Tôi nhớ cả ngày tôi chỉ nghĩ, 'Mình sẽ làm việc này trong bao lâu?’ ”
"Những người này không có việc gì để làm. Họ về nhà, ngồi không, uống rượu, đó là nơi để ma túy xâm nhập vào. Bởi vì nếu bạn không có gì để lấp đầy thời gian của mình, thì bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ cần thứ gì đó làm cho bạn ngủ.
"Bạn không giải quyết vấn đề, bạn đang lập lại các vòng lẩn quẩn."
Sibi Thompson chuyển nhà đến Mount Gambier vào năm 2020 sau 30 năm làm việc trong lĩnh vực sức khỏe tâm thần ở nước ngoài và ở Úc. (ABC South East SA: Bec Whetham)
Không phải là một người xa lạ với sức khỏe tâm thần, Sibi đã làm việc trong lĩnh vực này được 30 năm khi cô đến Mount Gambier, ở Limestone Coast, tiểu bang Nam Úc, hồi tháng Sáu năm ngoái.
Khi dấy cô ta chưa có trù tính gì cho "sự thiếu hụt nặng nề" các dịch vụ mà cô tôi trông thấy.
Với mong muốn được cung cấp dịch vụ tốt hơn, cô và đồng nghiệp, y tá sức khỏe tâm thần Kavitha Palanimalai, đã rời bỏ công việc của họ ở Bệnh viện Mount Gambier vào tháng Sáu năm nay để bắt đầu một dịch vụ mới hỗ trợ nơi trú ngụ.
Tọa lạc trên một khu nông trại rộng lớn ở ngoại ô thị trấn, cơ sở hổ trợ nơi trú ngụ Serene Country Living cung cấp dịch vụ dành cho người lớn có vấn đề về sức khỏe tâm thần và khuyết tật một nơi an toàn và thư giãn để trú ngụ - ngắn hạn hoặc dài hạn - dưới sự chăm sóc 24/7 (24 giờ 7 ngày) của các chuyên gia hỗ trợ sức khỏe tâm thần.
Dịch vụ này được thiết kế để hỗ trợ khách hàng có các nhu cầu cá nhân của họ; có thể là cơ hội chỉ để trò chuyện với một ai đó, một nơi an toàn để ngủ, hoặc một nơi nào đó để tìm những hoạt động có ý nghĩa trong khung cảnh yên bình.
Cơ sở này có cây ăn quả, vườn rau, động vật, xưởng làm đồ thủ công, phòng tập thể dục và khu ăn uống ngoài trời. (ABC South East SA: Bec Whetham)
Cô Kavitha nói "Vào buổi sáng, chúng tôi thức dậy và phải chăm sóc gia súc, chúng tôi phải hái rau trong vườn và chuẩn bị việc nấu ăn".
Không thể tiếp cận hỗ trợ tài chính, hai cô đang trả tiền cho dịch vụ bằng tiền tiết kiệm của họ.
Cô Sibi nói "Chúng tôi hình dung sẽ không bao giờ nhận được tài trợ. Chúng tôi sẽ không bao giờ nhận được các nguồn lực. Và chúng tôi phải xài tiền tiết kiệm của chúng tôi và khởi sự."
"Chúng tôi không thể chờ đợi vì Mount Gambier cần nó."
Các bệnh viện khu vực đang chịu áp lực.
John Hall, chủ tịch Hiệp hội Bác sĩ Miền Quê Úc Đại Lợi (Rural Doctors Association of Australia), cho biết trải nghiệm của phụ nữ là một trải nghiệm phổ biến trên toàn vùng quê ở Úc.
Tiến sĩ Hall cho biết: “Tác động gián tiếp của việc không được tiếp cận sớm dịch vụ là bệnh nhân có xu hướng trở nên nặng hơn rất nhiều và yếu đi tức khắc... thường dẫn đến khủng hoảng”.
"Hầu hết các cơ sở chăm sóc sức khỏe tâm thần công ở các trung tâm lớn trong khu vực đều phải gồng mình và ở mức công suất đến mức họ chỉ có thể ứng phó với những người có biểu hiện sức khỏe tâm thần lộ ra biên ngoài quá nặng.”
Ông nói vì mọi người không được tiếp cận với các nhà tâm lý học, hoặc bác sĩ tâm thần trong thời gian họ có triệu chứng, nên họ đến bệnh viện sớm hơn bình thường.
Đó là việc mà Sibi và Kavitha thấy được hàng ngày.
Sibi nói “Họ đến bệnh viện và đợi ở phòng cấp cứu có thể trong vài giờ, khi tất cả những gì họ muốn là nói chuyện, và họ đợi lâu như vậy”.
Có nhiều thời gian để trò chuyện trong vườn. (ABC South East SA: Bec Whetham)
Cung cấp một môi trường thoải mái.
Sau hai tháng làm việc chăm chỉ để có được dịch vụ như ý muốn, trung tâm này đã mở cửa đón khách vào tháng Tám. Kể từ đó, họ đã nhận được giấy giới thiệu từ bệnh viện, bác sĩ đa khoa và các nhà cung cấp dịch vụ ở khu vực xung quanh.
Hai cô chủ dẫn đầu một nhóm gồm tám nhân viên có kinh nghiệm về chuyênm môn sức khỏe tâm thần.
Cung cấp một môi trường thoải mái là việc quan trọng đối với Sibi và Kavitha, những người đến từ Zimbabwe và Ấn Độ.
Kavitha nói "Đối với chúng tôi, chăm sóc cha mẹ và người thân là điều quan trọng nhất. Chúng tôi không bao giờ gửi họ đến nhà dưỡng lão hay bất cứ nơi nào, chúng tôi trông nom họ tại nhà của mình".
Các y tá đã biến ngôi nhà trong một khu nông trại thành một cơ sở chăm sóc sức khỏe có môi trường thoải mái. (ABC South East SA: Bec Whetham)
Các y tá nói rằng họ có thể quản lý tình trạng khủng hoảng.
Sibi nói "Chúng tôi là y tá sức khỏe tâm thần. Chúng tôi được đào tạo cho công việc. Chúng tôi có thể kiểm soát rủi ro, và chúng tôi biết nếu có nhiều rủi ro hơn thì chúng tôi chuyển đến khoa cấp cứu hoặc bác sĩ đa khoa".
Công việc thường nhật mang nhiều ý nghĩa.
Tash, 29 tuổi, là khách quen tại trung tâm mới này.
Tash nói "Nhiều lúc, ở không là điều không tố. Ở đây bạn được phép nghe nhạc, nấu món ăn bạn muốn".
"Cái chính là mọi người được tôn trọng, mọi người không bị phán xét. Bạn nhận được sự ủng hộ. Hai cô chủ ở đâu là những cô gái tốt.”
Tash cùng với một trong hai chú thỏ được nuôi ở trung tâm này. (ABC South East SA: Bec Whetham)
"Họ đang đưa tạo ra thói quen cho tôi làm một công việc nhất định nào đó mỗi ngày, và tôi cần một có công việc nào đó làm hàng ngày, vì tôi không có thói quen này ở nhà.”
Mark, một khách thường xuyên khác, nói rằng anh ấy đã tìm ra được một số công việc hàng ngày khi tham gia dịch vụ.
Là một đầu bếp đã qua đào tạo, người đàn ông 51 tuổi này có mặt tại cơ sở hầu hết các ngày để nấu món nướng cho du khách, cắt cỏ, và làm những công việc lặt vặt.
Anh ấy vừa mới cai rượu được 80 ngày.
Mark nói "Mọi người xung quanh thị trấn này hỏi tôi rằng : Này, ông bạn, trông ông rất ổn? Ông có việc gì mới à?”
Sau khi vượt qua cơn nghiện của chính mình, giờ đây Mark tình nguyện đi khắp nơi để cắt cỏ, nấu ăn và làm những công việc lặt vặt khác. (ABC South East SA: Bec Whetham)
"Có lẽ tôi đã trở lại trong bệnh viện nếu tôi không ở đây. Có lẽ tôi sẽ lại uống rượu lần nữa vì cảm thấy buồn chán."
Tiếp tục giữ cho trung tâm này được hoạt động.
Sibi và Kavitha thừa nhận không có thành công nào mà không phải vượt qua khó khăn - nhưng họ đã cam kết.
Kavitha nói “Ngay cả khi những người đến đây có được một chút chất lượng cuộc sống, cả hai chúng tôi sẽ tự hào. Để một ngày nào đó, chúng tôi có thể nhìn thấy họ trong cộng đồng cùng với gia đình và con cái của họ, vâng, chúng tôi đã làm một điều gì đó có kết quả tốt”.
Trong khi Tash muốn sống tại trung tâm này với Sibi và Kavitha mãi mãi, cô ấy đang chuẩn bị cho bước tiếp.
Hy vọng của Sibi và Kavitha là giúp mọi người sống một cuộc sống có ý nghĩa bên ngoài cuộc sống của trung tâm Serene Country Living. (ABC South East SA: Bec Whetham)
Tash nói "Hiện tại, tôi đang tìm kiếm chỗ ở cho riêng mình vì tôi đang sống với bố tôi và mẹ kế của tôi. Vì vậy, bây giờ tôi đang cố gắng tự mình đi ra ngoài vì tôi 29 tuổi và tôi phải dọn ra khỏi nhà bố mẹ tôi. ”
Tash hy vọng những người khác sẽ có thể đến ở một nơi nào đó sớm hơn giống như trung tâm Serene Country Living.
Tash nói "Không có nhiều nơi như thế này ngoài kia. Họ cần thêm nhiều trung tâm giống như Serene Country Living."